Lời nguyện nhập lễ
🌸 Bài đọc 1 (Ep 6,1-9)
Đừng chỉ vâng lời trước mặt như muốn làm đẹp lòng người ta, nhưng như nô lệ của Đức Ki-tô.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ê-phê-xô
1 Hỡi anh em, kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. 2 Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa : 3 để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này. 4 Những bậc làm cha mẹ, đừng làm cho con cái tức giận, nhưng hãy giáo dục chúng thay mặt Chúa bằng cách khuyên răn và sửa dạy.
5 Kẻ làm nô lệ, hãy vâng lời những người chủ ở đời này với thái độ run rẩy và sợ sệt, với lòng đơn sơ, như vâng lời Đức Ki-tô. 6 Đừng chỉ vâng lời trước mặt, như muốn làm đẹp lòng người ta, nhưng như nô lệ của Đức Ki-tô, đem cả tâm hồn thi hành ý Thiên Chúa. 7 Hãy vui lòng phục vụ, như thể phục vụ Chúa, chứ không phải người ta. 8 Anh em biết đấy : ai làm việc tốt, sẽ được Chúa trả công, bất luận nô lệ hay tự do. 9 Người làm chủ cũng hãy đối xử như thế với nô lệ. Đừng doạ nạt nữa : anh em biết rằng Chúa của họ cũng là Chúa của anh em, Người ngự trên trời và không thiên vị ai.
🌸 Đáp ca Tv 144,10-11.12-13ab.13cd-14 (Đ. c.13c)
Đ.Chúa thành tín trong mọi lời Chúa phán.
10Lạy Chúa, muôn loài Chúa dựng nên phải dâng lời tán tạ,
kẻ hiếu trung phải chúc tụng Ngài,
11nói lên rằng : triều đại Ngài vinh hiển,
xưng tụng Ngài là Đấng quyền năng.
Đ.Chúa thành tín trong mọi lời Chúa phán.
12Để nhân loại được tường những chiến công của Chúa,
và được biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang.
13abTriều đại Ngài : thiên niên vĩnh cửu,
vương quyền Ngài vạn đại trường tồn.
Đ.Chúa thành tín trong mọi lời Chúa phán.
13cdChúa thành tín trong mọi lời Chúa phán,
đầy yêu thương trong mọi việc Người làm.
14Ai quỵ ngã, Chúa đều nâng dậy,
kẻ bị đè nén, Người cho đứng thẳng lên.
Đ.Chúa thành tín trong mọi lời Chúa phán.
Tung hô Tin Mừng 2 Tx 2,14
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Thiên Chúa đã dùng Tin Mừng mà kêu gọi chúng ta, để chúng ta được hưởng vinh quang của Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô. Ha-lê-lui-a.
🌸 Tin Mừng (Lc 13,22-30)
Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca
22 Khi ấy, trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. 23 Có kẻ hỏi Người : “Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không ?” Người bảo họ : 24 “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết : có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.
25 “Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói : ‘Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào !’, thì ông sẽ bảo anh em : ‘Các anh đấy ư ? Ta không biết các anh từ đâu đến !’ 26 Bấy giờ anh em mới nói : ‘Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.’ 27 Nhưng ông sẽ đáp lại : ‘Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính !’
28 “Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. 29 Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
30 “Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.”
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
🌸 Mến yêu hằng ngày
Tuy thời gian đã cách chúng ta hơn hai ngàn năm, nhưng điều Chúa Giêsu nói trong bài Tin Mừng cũng là điều Ngài nói với chúng ta hôm nay. Chúa Giêsu cảnh báo đối với những ai có tính tự phụ, tự cho mình đã “đủ” hoặc “còn kịp”. Chúng ta là những người Ki-tô hữu, được hưởng ơn cứu độ nhờ Máu Thánh Chúa Giêsu đã đổ ra. Có thể một vài người trong chúng ta cho rằng chỉ cần biết đến Chúa Ki-tô, được “rửa tội”, được trở thành một phần của Hội Thánh Chúa là đã được hưởng ơn cứu độ. Và có lẽ cũng có vài người vẫn dung túng cho tình trạng tái phạm tội của mình, vì nghĩ rằng mình luôn có thể được Chúa tha thứ, chỉ cần lãnh nhận Bí Tích Hoà Giải. Và hẳn cũng không thiếu người nghĩ rằng hiện tại mình không cần phải ăn năn tội, đợi đến khi hấp hối ăn năn tội vẫn còn kịp. Vào ngày ấy, có thể chúng ta sẽ chung số phận với những kẻ “còn đứng ở ngoài” như trong bài Tin Mừng hôm nay: “Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!”
Tự phụ là một tội cực kì nguy hiểm. Nó nguy hiểm vì hai lý do.
Trước hêt, khi con người ta tự phụ, tức là họ đang chối từ sự thật. Trong mối tương quan với Thiên Chúa, tự phụ là khi người ta làm như thể họ có mối liên hệ mật thiết với Chúa nhưng trong lòng họ lại thật sự xa Chúa. Họ có thể nói những điều thiêng liêng tốt lành, làm những việc đạo đức và thậm chí tin rằng mình trong sạch thánh thiện, trong khi họ thật sự chẳng biết gì về Thiên Chúa cả.
Thứ hai, tự phụ nguy hiểm bởi vì những người này sẽ không biết ăn năn hối tội. Bởi họ từ chối sự thật nên họ không thể thừa nhận tội lỗi của mình. Như vậy, họ không thể nhận ra mình cần phải thay đổi, canh tân đời sống. Họ tiếp tục đắm mình trong những suy nghĩ sai lầm về tội.
Chúa Giê-su đưa ra bài giảng này không phải vì Ngài hà khắc với những người tự phụ; trái lại, Ngài đưa ra bài học này để thể hiện lòng nhân từ thương xót đối với những ai đang mắc kẹt trong tội. Với những người tự phụ, họ cần một sấm ngôn như thế để cảnh tỉnh và giải thoát họ khỏi bóng đêm của sự tự mãn. Chính nỗi sợ một ngày nào đó phải nghe những lời từ chối từ Chúa Giê-su sẽ giúp họ có thể vượt qua và đối mặt với sự thật.
Phản tỉnh: bạn hãy dành thời gian đến trước mặt Chúa và xét lại bản thân, xem liệu bạn có thiếu thành thật với chính mình hay với người khác không. Hãy để nỗi sợ là kết cục chung cuộc của những kẻ tự phụ, giúp giải phóng bạn khỏi tội này, để rồi bạn có thể trở nên khiêm tốn trước mặt Thiên Chúa trước khi quá muộn. Hãy luôn nhớ Thiên Chúa yêu bạn biết nhường nào, và hãy để tình yêu ấy giúp bạn đối diện với cuộc đời này bằng sự chân thật và liêm chính.
Lạy Thiên Chúa rất mực kính mến, con xin dâng trọn vẹn đời con cho Chúa, chẳng hề giữ lại chút gì làm của riêng con. Xin giúp con thấy được những điều khiến con không yêu mến Người hết lòng. Xin cho tình yêu của con luôn luôn trung thực, chân thành và trọn vẹn. Amen.
—-//—–//——
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: https://livingspace.sacredspace.ie/o2304g/
https://mycatholic.life/books/catholic-daily-reflections-series/ordinary-time-weeks-18-34/thirtieth-week-in-ordinary-time/
🌸 Gợi ý suy niệm
Cuộc sống đời này dù dài mấy cũng có lúc chấm dứt.
Con người không chỉ đặt câu hỏi mình từ đâu đến,
mà còn đặt câu hỏi mình sẽ đi đâu.
Cả người vô tín cũng không thể tránh câu hỏi này.
Có người coi cái chết là dấu chấm hết,
nhưng có nhiều người tin vào thế giới mai sau.
Cuộc sống đời này chỉ là phù du tạm bợ.
Sống gửi thác về, sinh ký tử quy.
Cuộc sống vĩnh hằng sau cái chết mới đáng kể.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, một người hỏi Đức Giêsu:
“Phải chẳng chỉ ít người được cứu độ?” (Lc 13, 23).
Có vẻ anh sợ mình không nằm trong số ít đó.
Đức Giêsu đã không trả lời ít hay nhiều,
Ngài chỉ nói vào Nước Thiên Chúa là chuyện không dễ.
Đơn giản là vì cửa vào khá hẹp.
Phải nỗ lực phấn đấu mới len vào được.
Như thế được cứu độ vừa là một ơn lớn của Chúa,
vừa đòi ta phải cố gắng sống xứng đáng với ơn đó.
Có người nghĩ rằng vì Chúa là Đấng nhân lành
nên chẳng có hỏa ngục, chẳng ai phải chịu luận phạt.
Người ta quên rằng ông chủ chỉ nói với người đầy tớ:
“Hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành…
hãy vào hưởng niềm vui của chủ ngươi (Mt 25, 21),
sau khi anh đã vất vả làm ăn và sinh lợi gấp đôi số bạc.
Chính Con Thiên Chúa chỉ vinh quang vào Nước Cha
sau khi đã đi đường thánh giá dẫn đến cái chết.
Chẳng vị thánh nào cả đời đi theo Chúa trên cỏ xanh.
Thiên đàng là nơi của người chiến thắng sau khi chiến đấu.
Có nhiều người tìm cách vào mà không được (x. Lc 13, 24).
Chúng ta không rõ tại sao có những người đứng ở ngoài
khi chủ nhà đã đứng dậy và khóa cửa (Lc 13, 25).
Bây giờ không phải chỉ là cửa hẹp, mà là cửa đóng.
Không phải chỉ khó vào, mà còn không thể vào được.
Cửa vẫn đóng, bất chấp những tiếng gõ cửa và năn nỉ:
“Thưa Ngài, xin mở cho chúng tôi.”
Tiếng đáp lạnh lùng từ ông chủ nhà bên trong:
“Ta không biết các anh từ đâu đến!” (Lc 13, 25).
Ta chỉ mở cửa cho người mà Ta biết rõ gốc gác thôi.
Người đứng ngoài muốn cho chủ nhà biết
mình là người hết sức thân thiết gần gũi với ông:
“Chúng tôi đã từng ăn uống trước mặt ngài,
và Ngài cũng từng giảng dạy trên đường phố chúng tôi.”
Chúng tôi đã thông hiệp với Ngài trên bàn ăn,
và đã nhiều lần nghe các bài giảng của ngài.
Hy vọng ngài nhận ra chúng tôi là người Ngài quen biết.
Hy vọng ngài mau mau mở cửa cho chúng tôi.
Tiếc thay, lời từ chối được lặp lại quyết liệt hơn trước:
“Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi!
hỡi tất cả những kẻ làm điều bất chính” (Lc 13, 27).
Vào ngày tận thế, một tín hữu đã dự tiệc Thánh Thể,
đã nghe giảng Lời Chúa, vậy mà Chúa vẫn không nhận ra.
Chúa không nhận ra, không mở cửa, vì họ làm điều bất chính.
Sống chính trực là điều kiện cần để được vào dự tiệc.
Có những người từ đông tây nam bắc được vào.
Họ có thể là người chưa biết đến Tin Mừng của Đức Kitô
nhưng lại thành tâm tìm kiếm Thiên Chúa.
Nhờ ơn thánh, họ cố gắng sống theo tiếng lương tâm.
Những người đó vẫn có thể đạt được ơn cứu độ (x. LG 16).
Khi được vào thiên đàng, chúng ta sẽ hết sức ngạc nhiên,
vì gặp ở đây những người mà chúng ta không ngờ.
Lập tức, chúng ta hiểu được rằng
Thiên Chúa là Đấng vừa công bằng, vừa đầy thương xót.
Lm An-tôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
🌸 Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
Ai cũng thích đi trên đường rộng rãi thênh thang.
Đường hẹp là đường chẳng ai muốn đi.
Vậy mà Chúa lại bảo chúng con đi vào con đường hẹp.
Đường hẹp là đường Cha chọn cho Chúa,
cũng là đường Chúa chọn đi suốt đời.
Dù là Con Thiên Chúa,
Chúa đã sống phận người như chúng con.
sống nghèo, nay đây mai đó, bữa đói bữa no,
và chết nghèo, trần trụi trên thập giá như một tử tội.
Khi theo Chúa nghiêm túc,
Chúng con nhận ra những đòi hỏi của Chúa.
Chúng con không thể vừa chọn Chúa
vừa chọn thế gian, với những thần tượng của nó.
Chúng con không thể vừa muốn sống theo ý Chúa,
vừa chiều theo khuynh hướng tự nhiên.
Xin cho con chọn đi đường hẹp,
vì biết đó là đường dẫn đến sự sống.
Xin cho con vui sướng
khi đi trên Đường mang tên Giêsu,
vì đó là Đường duy nhất dẫn đến Thiên Chúa Cha. Amen.
Lm An-tôn Nguyễn Cao Siêu, SJ