Thứ tư tuần XVII Thường Niên (31/7)
Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng
Lễ nhớ thánh Inhaxio Loyola
Lời nguyện nhập lễ
🌸 Bài đọc 1 (Gr 15,10.16-21)
Tại sao con cứ phải đau khổ hoài ?
Nếu ngươi chịu trở về, thì ngươi sẽ được đứng trước nhan Ta.
Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a
10Con vô phúc quá, mẹ ơi, mẹ sinh con ra làm gì,
để cho người ta chống đối, cho cả nước gây gổ với con ?
Con chẳng cho ai vay, cũng không mượn của người,
thế mà vẫn cứ bị nguyền rủa.
16Gặp được lời Chúa, con đã nuốt vào,
lời Ngài làm cho con hoan hỷ,
làm vui thoả lòng con, vì con được mang danh Ngài,
lạy Đức Chúa, Thiên Chúa các đạo binh.
17Con không ngồi chung vui với phường giễu cợt,
tay Ngài đè nặng khiến con phải ngồi riêng một mình.
Quả thật, Ngài đã làm cho con đầy bực tức.
18Tại sao con cứ phải đau khổ hoài,
mang vết trọng thương hết đường cứu chữa ?
Phải chăng đối với con, Ngài chỉ là ngọn suối trong ảo mộng,
là dòng nước mơ hồ ?
19Vì thế, Đức Chúa phán như sau :
“Nếu Ta đưa ngươi về mà ngươi chịu trở về,
thì ngươi sẽ được đứng trước nhan Ta.
Nếu ngươi nói điều cao quý thay vì điều hèn hạ,
thì ngươi sẽ nên như miệng Ta.
Chúng sẽ trở lại với ngươi,
chứ không phải ngươi trở lại với chúng.
20Ta sẽ làm cho ngươi nên thành đồng kiên cố đối với dân này.
Chúng có chống lại ngươi cũng chẳng làm chi được,
vì Ta ở với ngươi để cứu sống và giải thoát ngươi,
– sấm ngôn của Đức Chúa.
21Ta sẽ giải thoát ngươi khỏi tay kẻ dữ,
sẽ cứu chuộc ngươi khỏi bàn tay hung tàn.”
🌸 Đáp ca Tv 58,2-3.4-5ab.10-11.17.18 (Đ. c.17d)
Đ.Chúa là chốn con nương mình trong buổi gian truân.
2Lạy Thiên Chúa của con,
xin cứu con khỏi lũ địch thù,
bênh đỡ con chống lại kẻ tấn công,
3cứu vớt con khỏi phường gian ác,
giải thoát con khỏi bọn giết người.
Đ.Chúa là chốn con nương mình trong buổi gian truân.
4Kìa mạng con, chúng rình hãm hại,
lũ cường quyền xúm lại chống con.
5abLạy Chúa, con đâu có tội có lỗi gì, có làm chi lầm lỡ,
mà chúng cũng xông vào dàn trận.
Đ.Chúa là chốn con nương mình trong buổi gian truân.
10Lạy Thiên Chúa là sức mạnh của con,
con ngước mắt nhìn Ngài,
bởi Ngài là thành luỹ bảo vệ con.
11Thiên Chúa, Đấng đầy lòng yêu mến, sẽ đến phù hộ tôi ;
Thiên Chúa sẽ cho tôi nghênh bọn địch thù.
Đ.Chúa là chốn con nương mình trong buổi gian truân.
17Lạy Chúa, sức mạnh Ngài, con xin mừng hát,
tình thương Ngài, sớm sớm nguyện tung hô,
bởi con được Chúa nên đồn nên luỹ,
chốn con nương mình trong buổi gian truân.
Đ.Chúa là chốn con nương mình trong buổi gian truân.
18Lạy Chúa là sức mạnh của con, xin đàn hát mừng Ngài,
bởi Ngài là thành luỹ bảo vệ con,
lạy Thiên Chúa, Đấng đầy lòng yêu mến.
Đ.Chúa là chốn con nương mình trong buổi gian truân.
Tung hô Tin Mừng Ga 15,15b
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết. Ha-lê-lui-a.
🌸 Tin Mừng (Mt 13,44-46)
Người ấy bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu
44 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho dân chúng nghe dụ ngôn này : “Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại, rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy.
45 “Nước Trời lại cũng giống như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp. 46 Tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy.”
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
🌸 Mến yêu hằng ngày
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đưa ra 2 dụ ngôn, tương ứng với 2 hình ảnh tượng trưng cho Nước Trời: kho báu chôn giấu trong ruộng và viên ngọc quý.
Người thanh niên trong dụ ngôn kho báu, gặp được kho báu chôn giấu trong thửa ruộng, anh liền đem bán tất cả những gì mình có để mua thửa ruộng ấy. Tại sao anh ta làm thế? Điều dễ hiểu ở đây là anh tìm được một kho báu có giá trị lớn hơn tất cả mọi thứ mà anh ta có. Dĩ nhiên, anh không đủ tiền để mua kho báu ấy. Nhưng may mắn thay, anh ta đủ tiền để mua thửa ruộng ấy.
Trong dụ ngôn này, Chúa Giêsu ví Nước Trời như một kho báu mà chúng ta không thể định giá được, cũng không thể so sánh với bất kì thứ vật chất nào, và cho dù giàu có bao nhiêu ta cũng không mua được kho báu ấy. Cũng như vậy, ta không thể trả giá trọn vẹn cho cuộc sống dồi dào và phong phú mà Thiên Chúa ban cho chúng ta. Nhưng nếu ta sẵn sàng từ bỏ cuộc sống hiện tại, để nhận lấy sự sống đời đời mà Thiên Chúa hứa ban cho ta, khi ấy, ta nhận được một kho báu quý giá hơn tất cả mọi sự của thế gian này.
Dụ ngôn về viên ngọc quý cũng cho chúng ta một bài học tương tự. Bất ngờ gặp được kho báu trong khi cày ruộng mình thì chưa đủ, mất công tìm kiếm bảo vật mới giá trị hơn. Nước Trời được ví như viên ngọc, vẻ đẹp của sự toàn mỹ và quý giá. Tại sao một thương gia lại có thể “bán tất cả những gì ông ta có” chỉ để mua được viên ngọc? Là vì ông ta say mê, bị thu hút bởi viên ngọc quý giá này. Trước vẻ đẹp ấy, dường như mọi tài sản ông có chỉ còn là hư vô. Ông đã biết từ bỏ cái kém, để chọn cái hơn. Bạn có say mê tìm kiếm Chúa và Vương Quốc của Ngài hay không?
Một kinh nghiệm mà Chúa đã biến đổi Saolê (một kẻ bắt đạo) trở thành tông đồ Phaolô nhiệt thành rao giảng về Đức Kitô Giêsu cho dân ngoại, đó là “Chúa dẫn ông đến sự tách lìa hoàn toàn khỏi mọi điều mà trước đây dường như là quan trọng nhất đối với ông: ‘Nhưng, những gì xưa kia tôi cho là có lợi, thì nay, vì Đức Kitô, tôi cho là thiệt thòi. Hơn nữa, tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô Giêsu, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Kitô (Pl 3,7-8)” (“Tin Mừng theo thánh Phaolô”của Đức Hồng Y Carlo Maria Martini)
Một anh thanh niên gặp được kho báu, một thương gia tìm được viên ngọc quý, vì họ đều nhận ra được giá trị thật ẩn sâu bên trong những kho tàng ấy, họ có lòng khao khát ước ao, họ nỗ lực tìm kiếm và sẵn sàng “bán tất cả những gì mình có” để được nhận những điều thật quý giá ấy.
Qua hai dụ ngôn trên, Chúa Giêsu mời gọi ta bán đi của cải thế gian này để mua lấy kho báu vĩnh cửu trong Nước Thiên Chúa. Ước gì hôm nay chúng ta cũng có thể thực sự nhận ra được giá trị vô ngần của Nước Trời mà sẵn sàng từ bỏ tất cả như thánh Phao-lô đã từng xác quyết: “Tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Kitô.” (Pl 3,8)
—//—-//—-
Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Tham khảo: http://dailyscripture.servantsoftheword.org/read…/…/aug1.htm