Lời nguyện nhập lễ
???? Bài đọc 1 (1 Cr 5,1-8)
Anh em hãy loại bỏ men cũ ; quả vậy, Đức Ki-tô đã chịu hiến tế làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta.
Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô
1 Thưa anh em, đi đâu cũng chỉ nghe nói đến chuyện dâm ô xảy ra giữa anh em, mà là thứ dâm ô không thấy xảy ra ngay cả nơi dân ngoại : có kẻ ăn ở với vợ kế của cha mình !
2 Thế mà anh em lại còn kiêu ngạo ! Lẽ ra anh em đã phải than khóc và loại trừ kẻ làm điều ấy ra khỏi cộng đoàn của anh em ! 3 Phần tôi, tuy vắng mặt về thân xác, nhưng về tinh thần vẫn có mặt, tôi đã lên án kẻ có hành vi đó như thể tôi có mặt tại chỗ. 4 Trong một buổi họp của anh em, ở đó có tôi hiện diện bằng tinh thần, nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, và với quyền năng của Người, 5 chúng ta phải nộp con người đó cho Xa-tan, để phần xác nó bị huỷ diệt, còn phần hồn được cứu thoát trong Ngày của Chúa.
6 Lý do khiến anh em vênh vang chẳng đẹp đẽ gì ! Anh em không biết rằng chỉ một chút men cũng đủ làm cho cả khối bột dậy lên sao ? 7 Anh em hãy loại bỏ men cũ để trở thành bột mới, vì anh em là bánh không men. Quả vậy, Đức Ki-tô đã chịu hiến tế làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta. 8 Vì thế, chúng ta đừng lấy men cũ, là lòng gian tà và độc ác, nhưng hãy lấy bánh không men, là lòng tinh tuyền và chân thật, mà ăn mừng đại lễ.
???? Đáp ca Tv 5,5-6a.6b-7.12 (Đ. c.9a)
Đ.Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con.
5Ngài không phải là một vị thần ưa điều ác,
ác nhân đâu được ở với Ngài,
6atrước nhan Ngài, đứa kiêu căng làm sao đứng vững !
Đ.Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con.
6bNgài ghét những kẻ làm điều ác,
7diệt trừ bọn điêu ngoa, kinh tởm lũ giết người,
gớm ghê phường giảo quyệt.
Đ.Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con.
12Còn những người trú ẩn bên Chúa,
ước chi họ đều được hỷ hoan
và reo vui mãi tới muôn đời.
Chúa bảo vệ những người mến yêu Danh Thánh,
nhờ Ngài, họ phấn khởi mừng vui.
Đ.Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con.
Tung hô Tin Mừng
???? Tin Mừng (Lc 6,6-11)
Ngày sa-bát được phép cứu mạng người.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca
6 Một ngày sa-bát, Đức Giê-su vào hội đường và giảng dạy. Ở đó có một người bị khô bại tay phải. 7 Các kinh sư và những người Pha-ri-sêu rình xem Đức Giê-su có chữa người ấy trong ngày sa-bát không, để tìm được cớ tố cáo Người. 8 Nhưng Người biết họ đang suy nghĩ như thế, nên bảo người bại tay : “Anh trỗi dậy, ra đứng giữa đây !” Người ấy liền trỗi dậy và đứng đó. 9 Đức Giê-su nói với họ : “Tôi xin hỏi các ông : ngày sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay huỷ diệt ?” 10 Người rảo mắt nhìn họ tất cả, rồi bảo người bại tay : “Anh giơ tay ra !” Anh ấy làm như vậy và tay anh liền trở lại bình thường. 11 Nhưng họ thì giận điên lên, và bàn nhau xem có làm gì được Đức Giê-su không.
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
???? Gợi ý suy niệm
Chúng ta không biết nhiều chi tiết về người đàn ông này.
Ông bao nhiêu tuổi, có gia đình chưa, sống bằng nghề gì?
Chỉ biết là bàn tay phải của ông bị teo, không duỗi được (c. 6).
Chắc là nó bị co quắp vì các cơ không hoạt động bình thường.
Như thế sẽ rất khó chịu và bất lợi để sinh hoạt hàng ngày.
Hơn nữa đây lại là bàn tay phải, bàn tay chính để làm việc.
Người đàn ông có bàn tay thương tật đã đến hội đường vào ngày sabát.
Ông đến để nghe giảng dạy và cầu nguyện như mọi người.
Có vẻ ông chẳng mong gì, chẳng xin được Đức Giêsu chữa lành,
dù tiếng tăm của Ngài lúc đó đã lan rộng nhiều nơi (Lc 5, 15).
Thật bất ngờ khi Ngài bảo ông: “Hãy trỗi dậy và ra đứng giữa đây.”
Ông chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra cho mình, nhưng đã vâng lời.
Ông đứng ở ngay giữa cho mọi người thấy.
Sau đó Ngài bảo ông: “Hãy duỗi bàn tay của anh ra!” (c. 10).
Một lần nữa ông lại vâng lời.
Ông làm điều mà có lẽ từ lâu ông không làm được.
Duỗi bàn tay khô héo, co quắp này, để có thể cầm cái ly, cái chén.
Ước mơ đơn giản ấy nào ngờ hôm nay được thực hiện.
Ông đã duỗi bàn tay theo lời Đức Giêsu, và nó đã trở lại bình thường.
Bàn tay như được sống lại, được phục hồi, mềm mại, dễ bảo.
Cuộc đời ông từ nay sẽ tươi hơn, có ích hơn, ít phải nhờ vả hơn.
Đức Giêsu đã làm phép lạ này không phải vì được yêu cầu,
nhưng như một câu trả lời cho các kinh sư và những người Pharisêu.
Họ rình xem Ngài có chữa bệnh trong ngày sabát không, để tố cáo Ngài.
bởi lẽ theo họ, ngày sabát chỉ được chữa những bệnh nguy tử.
Đức Giêsu đã vạch trần âm mưu này và công khai tỏ thái độ.
Câu hỏi quen thuộc: có được phép làm điều này vào ngày sabát không?
được thay bằng câu hỏi mới: ngày sabát được phép làm điều lành hay dữ;
cứu mạng sống hay hủy hoại mạng sống? (c. 9).
Phép lạ sau đó của Đức Giêsu chính là câu trả lời (c. 10).
Nhiều khi không làm một điều tốt, cũng bằng với việc làm một điều xấu,
Không cứu một người vào giây phút ấy, cũng bằng gián tiếp giết chết họ.
Đức Giêsu đã không coi ngày sabát như ngày chỉ biết ngồi khoanh tay,
nhưng như ngày để làm điều tốt, để cứu sự sống con người.
Dù sao Đức Giêsu đã không hề đụng đến ông có bàn tay bị tật.
Khó lòng bắt lỗi Ngài đã vi phạm ngày sabát
Ngài chữa cho ông ấy chỉ bằng một lời mà thôi.
Các Kitô hữu không còn phải giữ ngày sabát nữa, nhưng giữ Chúa Nhật.
Đây là ngày để chúng ta làm điều tốt, để chăm lo cho sự sống.
Chữa cho một bàn tay bị teo tóp được lành, việc này không nhỏ.
Làm cho một con người có thể sống bằng đôi tay của mình, là chuyện lớn.
Đức Giêsu đã phải trả giá cho việc chữa bệnh của mình.
Chúng ta cũng phải trả giá khi dám bảo vệ một sự sống nhỏ nhoi.
Chỉ mong bàn tay tôi không co lại, nhưng mở ra cho mọi người.
(Lm Anton Nguyễn Cao Siêu, SJ)
???? Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
ai trong chúng con cũng thích tự do,
nhưng mặt khác chúng con thấy mình dễ bị nô lệ.
Có nhiều xiềng xích do chính chúng con tạo ra.
Xin giúp chúng con được tự do thực sự :
tự do trước những đòi hỏi của thân xác,
tự do trước đam mê của trái tim,
tự do trước những thành kiến của trí tuệ.
Xin giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ,
để dễ nhận ra những đòi hỏi tế nhị của Chúa,
để nhạy cảm trước nhu cầu bé nhỏ của anh em.
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho chúng con được tự do như Chúa.
Chúa tự do trước những ràng buộc hẹp hòi,
khi Chúa đồng bàn với người tội lỗi
và chữa bệnh ngày sabát.
Chúa tự do trước những thế lực đang ngăm đe,
khi Chúa không ngần ngại nói sự thật.
Chúa tự do trước khổ đau, nhục nhã và cái chết,
vì Chúa yêu mến Cha và nhân loại đến cùng.
Xin cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng,
để chúng con được tự do bay cao.
(Lm Anton Nguyễn Cao Siêu, SJ)
???? Mến Yêu Hằng Ngày
Đức Giê-su tiến vào hội đường giống như thói quen thường lệ Ngài vẫn hay làm trong ngày sa-bát, và rồi Ngài bắt đầu giảng dạy. Ngay trước mặt Chúa Giê-su là một người đàn ông với cánh tay phải bị khô bại, đó là một dị tật bẩm sinh mà người này mắc phải. Trong Hội đường đó cũng có các kinh sư và người Pharisêu đang rình xem Đức Giê-su có chữa cho người đàn ông kia trong ngày sa-bát không, để lấy cớ buộc tội Người vi phạm lề luật.
Công việc y tế bị cấm trong ngày sa-bát bởi lẽ nó tiêu tốn nhiều thời gian. Chúa Giê-su chữa bệnh bằng một lời nói mà thôi, mà dù Ngài có nói, có một hành động để chữa bệnh thì lại bị cấm trong ngày sa-bát sao? Vả lại, người đàn ông kia đã chịu đựng cảnh bại liệt đã lâu và anh cũng không còn cảm giác đau nữa, vậy việc chữa lành này có thể đợi đến ngày hôm sau cũng được. Chính điều này gây ra nhiều vấn đề hơn cho cuộc tranh luận của Đức Giê-su.
Đương nhiên Chúa Giê-su ý thức rõ những chuyện đang xảy ra. Lập tức Ngài nói với người đàn ông khô bại tay rằng: “Anh đứng dậy và ra đứng giữa đây!” Hiệu lệnh “trỗi dậy” như là một sự biểu lộ về việc sẽ xảy ra kế đó; người đàn ông này sẽ được đón nhận một cuộc sống mới. Không hề có một sự giấu kín nào về những điều Chúa Giê-su làm mà lại không được chứng kiến bởi mọi người.
Thế nhưng trước hết Ngài đặt một câu hỏi dành cho toàn thể hội đường, bao gồm cả những kinh sư và người Pharisêu nữa: “ngày sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay huỷ diệt ?”
Đó là một câu hỏi khó có thể trả lời được, bởi lẽ đã quá rõ ràng. Thế nhưng đây lại không phải là điều mà những người Pharisêu đang suy nghĩ, “có đúng chăng khi vâng theo Lề luật hay là phá vỡ chúng?” Đối với những người này, Lề Luật và những gì được viết trong đó mới thật là tối cao. Nhưng với Đức Giê-su, Lề luật gắn liền với sự thật và những điều tốt đẹp. Không có việc thi hành luật nào lại vi phạm sự thật và ích lợi cả. Nhưng có đôi khi để bước theo sự thật và những điều tốt lành thì phải đi ngược lại với những gì được viết trong Lề Luật. Có những điều hợp pháp nhưng không phải lúc nào cũng hợp đạo đức, vậy thì thật là một tội ác nếu vâng theo thứ lề luật này.
Một điểm quan trọng nữa từ đoạn trích Tin Mừng hôm nay, đó là tội lỗi phát xuất từ lòng đố kỵ sẽ dẫn chúng ta làm điều phi lý và dại dột. Nó khiến chúng ta trở nên đui mù, suy nghĩ dại dột và nói lời ngu xuẩn. Bạn có thấy sự đố kỵ hiện diện trong mối tương quan nào của mình không? Và liệu bạn có nhận thấy bản thân mình đang hành động và suy nghĩ một cách phi lý với những con người trong tương quan đó chăng?
Chúa ơi! Con ước muốn được thoát ra khỏi những tội lỗi của kiêu căng, thèm muốn và đố kỵ. Xin giúp con thấy được những điều này nơi chính cuộc sống của con, để con biết thống hối và thay thế chúng bằng chính tình yêu và lòng thương xót của Chúa. Lạy Chúa Giê-su con tín thác vào Ngài.
—//—-//—-
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: https://mycatholic.life/books/catholic-daily-reflections-series/ordinary-time-weeks-18-34/twenty-third-week-in-ordinary-time/