Thứ ba tuần XX Thường Niên (20/8)
Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu
Lời nguyện nhập lễ
🌸 Bài đọc 1 (Ed 28,1-10)
Ngươi chỉ là người, chứ không phải là thần, mà lại dám cho mình ngang hàng với thần thánh.
Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en
1 Có lời Đức Chúa phán với tôi rằng : 2 Hỡi con người, hãy nói với thủ lãnh của Tia : Chúa Thượng là Đức Chúa phán thế này :
Vì ngươi đem lòng tự cao tự đại nên ngươi đã nói :
“Ta là thần, ta ngự trên ngai các thần, giữa trùng dương.”
Ngươi chỉ là người, chứ không phải là thần
mà lại dám cho mình ngang hàng với thần thánh.
3Này, ngươi khôn ngoan hơn Đa-ni-ên !
Không bí mật nào giấu được ngươi.
4Nhờ khôn ngoan hiểu biết,
ngươi đã làm ra của cải
và thu tích vàng bạc trong kho.
5Vì ngươi rất khôn ngoan và có tài buôn bán,
nên của cải ngươi đã tăng lên,
và ngươi sinh lòng tự cao vì lắm của.
6Bởi vậy, Chúa Thượng là Đức Chúa phán thế này :
Vì ngươi dám cho mình ngang hàng với thần thánh,
7nên, này Ta sẽ đưa
những người ngoại bang hung dữ nhất trong các dân tộc
đến đánh phá ngươi.
Chúng sẽ tuốt gươm đối lại sự khôn ngoan tuyệt vời của ngươi,
làm cho vẻ huy hoàng của ngươi ra ô trọc.
8Chúng sẽ xô ngươi xuống hố,
và ngươi sẽ chết thê thảm giữa trùng dương.
9Trước mặt những kẻ sắp giết ngươi đó,
liệu ngươi còn nói được : “Ta là thần” nữa chăng,
đang khi ở trong tay những kẻ sắp đâm ngươi
ngươi chỉ là người chứ không phải là thần thánh ?
10Ngươi sẽ chết như những kẻ không cắt bì,
bởi tay quân ngoại bang, vì Ta đây, Ta đã phán,
sấm ngôn của Đức Chúa là Chúa Thượng.
🌸 Đáp ca Đnl 32,26-27a.27bcd-28.30.35cd-36ab (Đ. c.39c)
Đ.Chúa phán : Ta cầm quyền sinh tử.
26Ta đã phán : Ta sẽ đập chúng tan tành,
làm cho loài người chẳng còn ai nhớ tới,
27anếu như Ta không sợ kẻ thù xúc phạm.
Đ.Chúa phán : Ta cầm quyền sinh tử.
27bcdĐối thủ chúng chớ có hiểu lầm
mà nói rằng : ‘Chúng ta cao tay hơn,
tất cả điều đó, đâu phải là Đức Chúa đã làm.’
28Quả thế, chúng là một dân tộc phán đoán sai lạc,
thiếu hẳn trí thông minh.
Đ.Chúa phán : Ta cầm quyền sinh tử.
30Làm sao một người đuổi được một ngàn người,
và hai người khiến mười ngàn người trốn chạy,
nếu không phải vì Núi Đá của chúng đã bán chúng đi,
và Đức Chúa đã nộp chúng rồi ?
Đ.Chúa phán : Ta cầm quyền sinh tử.
35cdNgày chúng lâm nạn đã gần,
và vận hạn chúng đang sầm sập tới.
36abĐức Chúa sẽ xét xử cho thần dân,
sẽ dủ lòng thương hàng tôi tớ.
Đ.Chúa phán : Ta cầm quyền sinh tử.
Tung hô Tin Mừng
🌸 Tin Mừng (Mt 19,23-30)
Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu
23 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời. 24 Thầy còn nói cho anh em biết : con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” 25 Nghe nói vậy, các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói : “Thế thì ai có thể được cứu ?” 26 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói : “Đối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được.”
27 Bấy giờ ông Phê-rô lên tiếng thưa Người : “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì ?” 28 Đức Giê-su đáp : “Thầy bảo thật anh em : anh em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự toà vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en. 29 Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp.
30 “Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
🌸 Mến yêu hằng ngày
Một số người trong chúng ta có thể sẽ cảm thấy khó chịu hoặc bất bình khi nghe điều Chúa Giêsu nói trong bài Tin Mừng hôm nay về sự giàu có và Nước Trời. Có thể hiện tại chúng ta không giàu, nhưng chúng ta cũng mong muốn con cái chúng ta một ngày nào đó sẽ trở nên giàu có; hoặc chúng ta cũng rất hâm mộ những con người nhờ chăm chỉ làm việc mà trở nên phú túc giàu sang. Có gì sai khi người ta làm giàu bằng chính nỗ lực và chăm chỉ của họ chứ? Tại sao Nước Trời lại “phân biệt giàu-nghèo” như thế?
Hẳn chúng ta còn nhớ dụ ngôn phú ông xa hoa và anh La-da-rô nghèo khó (Lc 16, 19-31). Ông không chịu cực hình dưới âm phủ vì sự giàu có của mình, nhưng vì sự thờ ơ lãnh đạm trước bất hạnh khốn khổ của anh La-da-rô. Hẳn chúng ta còn nhớ câu chuyện về ngày phán xét (Mt 25, 31-46). Cũng vậy, những “người ở bên trái” không bị xử “chịu cực hình muôn kiếp” vì sự giàu có của mình, nhưng vì họ đã không biết giúp đỡ, chia sẻ cho những người khó khăn thiếu thốn. Nếu chẳng bị phán xét bởi sự giàu có, vậy tại sao Chúa Giêsu lại bảo: “Người giàu có khó vào Nước Trời”?
Sự giàu có vật chất dễ khiến chúng ta trở nên lòng chai dạ đá và mắt mù tai điếc trước những nhu cầu của tha nhân, trở nên ích kỉ chỉ biết khư khư giữ lấy cho riêng mình. Và một khi chúng ta khước từ giúp đỡ những người nghèo khó, ấy cũng là chúng ta khước từ phụng sự Chúa, khước từ Nước Trời vinh phúc. Vậy, làm sao chúng ta có thể vào Nước Trời khi chính chúng ta đã khước từ Nước Trời? Vì thế, sự giàu có dễ khiến chúng ta ham mê của cải thế gian, đóng lòng trước tha nhân, và “quá khổ” trước cánh cổng Nước Trời.
Sự giàu có dễ tạo cho chúng ta cảm giác đầy đủ và thoả mãn giả tạo. Nó cho chúng ta cảm giác rằng chúng ta đã có tất cả, chẳng thiếu thốn và cũng chẳng cần thêm điều gì nữa, như phú ông tích trữ kho lẫm của cải trong Tin Mừng Lu-ca (Lc 12, 16-21): “Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!’ Và “cứ ăn uống vui chơi cho đã” làm chúng ta quên mất vị trí “khách trọ trần gian” của mình, cũng chẳng còn nhớ đến quê nhà trên Nước Trời nữa. Và cứ thế, chúng ta chỉ mải mê vun đắp cho cuộc sống mau qua nhất thời, bận rộn tích trữ những kho tàng dưới đất mà quên chuẩn bị cho cuộc sống vĩnh cửu đời sau. Với lối sống hưởng thụ trần gian như thế, liệu chúng ta còn lòng trí tâm tư nào để phụng sự Chúa, để lưu tâm đến nhu cầu của tha nhân hòng đổi lấy Nước Trời không? Liệu chúng ta còn sót lại chút khao khát Nước Trời nào chăng? Lời thánh Gioan Thánh Giá nhắc nhở chúng ta rằng: “Vào lúc cuối đời, tất cả chúng ta sẽ bị xét xử về tình yêu.” Với lối sống như thế thì thứ tình yêu duy nhất mà chúng ta có chỉ là yêu bản thân, yêu xác thịt, yêu thế gian mà thôi! Khi ấy, vào ngày phán xét, liệu chúng ta có đủ tự tin để cho rằng chúng ta xứng đáng với Nước Trời chăng?
Của cải vật chất sẽ trói buộc chúng ta vào mặt đất như một tên nô lệ nếu chúng ta không cẩn trọng canh giữ lòng trí mình, nếu chúng ta không đặt kho báu của mình nơi Thiên Chúa, nơi Nước Trời hoan lạc vĩnh cửu. Chỉ những ai đặt niềm tin vào Chúa, tin tưởng nơi Người và chia sẻ những gì mình có thì mới tìm được bình an đích thực, sự an toàn đúng nghĩa và niềm hạnh phúc hoan lạc dẫn tới đời sống vĩnh hằng.
Lạy Chúa Giê-su, xin Ngài luôn là kho báu và niềm an vui của con. Xin đừng để bất cứ điều gì khiến con phải xa Ngài. Amen.
———
Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Tham khảo:
http://dailyscripture.servantsoftheword.org/…/aug21.htm
🌸 Gợi ý suy niệm
Người thanh niên giàu có đã bỏ đi
khi Thầy Giêsu mời anh bán tài sản và cho người nghèo.
Của cải đã trói buộc anh, dù anh là người có thiện chí.
Anh tìm sự sống đời sau, nhưng lại bị vướng bởi vật chất đời này.
“Người giàu có thật khó vào Nước Trời” (c. 23).
Câu nói này của Thầy Giêsu khiến các môn đệ rất đỗi ngạc nhiên (c. 25),
vì vào thời đó, giàu sang thường được coi là dấu hiệu Chúa chúc lành.
Thầy Giêsu dùng một hình ảnh ngoa dụ, cường điệu,
để diễn tả việc người giàu khó vào Nước Trời,
khó hơn con lạc đà rất to chui qua lỗ kim rất nhỏ.
Dĩ nhiên lạc đà thì chẳng thể nào chui qua lỗ kim được,
nhưng người giàu thì vẫn có thể được vào Nước Trời, dù rất khó khăn,
“vì đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được” (c. 26).
Đã có những người giàu tốt bụng đi theo Thầy Giêsu.
Họ là Giuse Arimathia, Nicôđêmô, Dakêu, là các phụ nữ.
Giuse và Nicôđêmô đã lo mộ phần và việc tẩm liệm Thầy Giêsu.
Dakêu đã tự nguyện chia nửa phần tài sản mình cho người nghèo khó.
Các phụ nữ theo Thầy từ Galilê đã giúp đỡ vật chất cho Thầy (Lc 8, 3).
Có vẻ họ được tự do với của cải trần thế.
Của cải không ngăn cản họ trở thành người môn đệ Thầy Giêsu.
Nhưng cũng phải nhìn nhận của cải vật chất có sức mạnh của nó.
Như người ta hay nói: có tiền mua tiên cũng được.
Tiền bạc của cải có vẻ đem lại chỗ dựa vững chắc cho chủ nhân,
chính vì thế người ta thích thu tích của cải một cách vô độ (Lc 12, 21).
Của cải làm chúng ta phải bận tâm:
“Kho tàng anh em ở đâu, trái tim anh em ở đó” (Mt 6, 21),
kho tàng dưới đất sẽ giữ tim ta dưới đất.
Ham mê của cải có thể bóp nghẹt hạt giống lời Chúa trong tim ta (Mt 13, 22).
Nó làm chúng ta dễ trở nên nô lệ:
“Anh em không thể làm tôi hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia…
Anh em không thể làm tôi Thiên Chúa lẫn tiền tài” (Mt 6, 24).
Như thế nó có khả năng đẩy Thiên Chúa xuống hàng thứ yếu.
Quả thực của cải dễ làm ta khép lòng lại trước Thiên Chúa và tha nhân,
và làm cái tôi của ta trở nên cứng cỏi, tự mãn.
Khác với anh thanh niên giàu có, nhóm Mười Hai đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.
“Vậy chúng con sẽ được gì ?”, họ đã hỏi Thầy Giêsu như vậy.
Thầy hứa sẽ cho họ được cùng Thầy xét xử Ítraen trong ngày tận thế.
Hơn nữa, Thầy còn hứa bất cứ ai chịu mất mát về gia đình, cơ nghiệp,
đều được đền bù gấp trăm, và nhất là được sự sống đời đời (c. 29).
Hôm nay chúng ta cũng hỏi Ngài như vậy, về cái được, cái mất.
Chúng ta có thể bỏ mất nhiều điều mà thiên hạ coi là giá trị,
như một đời sống tiện nghi, một chỗ làm ổn định, hay một chút tiếng tăm.
Chỉ mong được tấm lòng luôn an vui, hạnh phúc,
vì biết mình được Đức Kitô và ở lại trong Ngài (Pl 3, 8-9).
(Lm Anton Nguyễn Cao Siêu, SJ)
🌸 Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
sống cho Chúa thật là điều khó.
Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con.
Chúa đòi con cho Chúa tất cả
để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những gì con cậy dựa
để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa.
Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà
để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con
cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi mình,
ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan
để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm được rằng
trước khi con tập sống cho Chúa
và thuộc về Chúa
thì Chúa đã sống cho con
và thuộc về con từ lâu. Amen.
(Lm Anton Nguyễn Cao Siêu, SJ)