Lời nguyện nhập lễ
🌸 Bài đọc 1 (Dt 6,10-20)
Chúng ta nắm giữ niềm hy vọng đó tựa như cái neo chắc chắn và bền vững.
Bài trích thư gửi tín hữu Do thái
10 Thưa anh em, Thiên Chúa không bất công đến nỗi quên việc anh em đã làm và lòng yêu mến anh em đã tỏ ra đối với danh Người, khi trước đấy anh em phục vụ các người trong dân thánh, và hiện nay vẫn còn đang phục vụ. 11 Nhưng chúng tôi ao ước cho mỗi người trong anh em cũng tỏ ra nhiệt thành như thế, để niềm hy vọng của anh em được thực hiện đầy đủ cho đến cùng. 12 Anh em đừng trở nên uể oải, nhưng hãy bắt chước những người nhờ có đức tin và lòng kiên nhẫn mà được thừa hưởng các lời hứa.
13 Quả thế, khi Thiên Chúa hứa với ông Áp-ra-ham, Người đã không thể lấy danh ai cao trọng hơn mình mà thề, nên đã lấy chính danh mình mà thề 14 rằng : Ta sẽ ban phúc dư dật cho ngươi và sẽ làm cho dòng dõi ngươi nên đông vô số. 15 Như thế, vì nhẫn nại đợi chờ, ông Áp-ra-ham đã nhận được lời hứa. 16 Người ta thường lấy danh một người cao trọng hơn mình mà thề, và lời thề là một bảo đảm chấm dứt mọi tranh chấp giữa người ta với nhau. 17 Do đó, vì Thiên Chúa muốn chứng minh rõ hơn cho những người thừa hưởng lời hứa được biết về ý định bất di bất dịch của Người, nên Người đã dùng lời thề mà bảo đảm điều Người đã hứa. 18 Như vậy, cả lời hứa lẫn lời thề đều bất di bất dịch, và khi thề hứa, Thiên Chúa không thể nói dối được. Do đó, chúng ta là những kẻ ẩn náu bên Thiên Chúa, chúng ta được mạnh mẽ khuyến khích nắm giữ niềm hy vọng dành cho chúng ta. 19 Chúng ta có niềm hy vọng đó cũng tựa như cái neo chắc chắn và bền vững của tâm hồn, chìm sâu vào bên trong bức màn cung thánh. 20 Đó là nơi Đức Giê-su đã vào như người tiền phong mở đường cho chúng ta, sau khi trở thành vị Thượng Tế đời đời theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.
🌸 Đáp ca Tv 110,1-2.4-5.9 và 10c (Đ. c.5b)
Đ.Giao ước đã lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi.
1Tôi xin hết lòng cảm tạ Chúa,
trong cộng đoàn chính nhân, giữa lòng đại hội.
2Việc Chúa làm quả thật lớn lao,
người mộ mến ra công tìm hiểu.
Đ.Giao ước đã lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi.
4Chúa đã truyền tưởng niệm những kỳ công của Người.
Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.
5Ai kính sợ Người, Người ban phát của ăn ;
giao ước đã lập ra, muôn đời Người nhớ mãi.
Đ.Giao ước đã lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi.
9Người đem lại cho dân ơn giải thoát,
thiết lập giao ước đến muôn đời.
Tôn danh Người thánh thiêng khả uý.
10cMãi đến thiên thu còn vang tiếng ngợi khen Người.
Đ.Giao ước đã lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi.
Tung hô Tin Mừng
🌸 Tin Mừng (Mc 2,23-28)
Ngày sa-bát được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày sa-bát.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô
23 Vào một ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu bứt lúa. 24 Người Pha-ri-sêu liền nói với Đức Giê-su : “Ông coi, ngày sa-bát mà họ làm gì kia ? Điều ấy đâu được phép !” 25 Người đáp : “Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách sao ? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói bụng ? 26 Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế.”
27 Người nói tiếp : “Ngày sa-bát được tạo ra cho loài người, chứ không phải loài người cho ngày sa-bát. 28 Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát.”
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
🌸 Gợi ý suy niệm
Các Kitô hữu gốc Do Thái của Giáo Hội sơ khai
thường bị chê trách vì đã lơ là trễ nải trong việc giữ ngày sabát.
Giữ ngày sabát là điều hết sức quan trọng đối với người theo Do Thái giáo
Ai vi phạm ngày này có thể bị xử tử (Xh 31, 14), bị ném đá (Ds 15, 32-36).
Qua bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu hẳn đã soi sáng cho vấn đề này.
Câu chuyện xảy ra vào một ngày sabát.
Khi thầy trò băng qua đồng lúa, các môn đệ đã bứt các bông lúa.
Và hẳn họ đã vò lúa trong tay trước khi có thể ăn hạt bên trong.
Theo sách Đệ nhị luật (23, 26) thì hành động này được phép làm:
“Khi vào đồng lúa của người đồng loại, anh em có thể lấy tay bứt bông lúa.”
Nhưng theo các kinh sư, điều này bị cấm làm trong ngày sabát,
lý do là vì bứt lúa và vò trong tay cũng giống với hành vi gặt và xay lúa,
mà gặt và xay lúa là một trong ba mươi chín việc không được phép làm ngày sabát.
Từ đó người Pharisêu kết luận việc các môn đệ bứt lúa là phạm đến luật Môsê.
Ngày nay chúng ta có thể buồn cười về chuyện này,
nhưng nó nói lên việc các kinh sư vì sợ người ta phạm luật
nên sau này đã thêm thắt những quy định tỉ mỉ chi li.
Đức Giêsu đã trả lời người Pharisêu bằng đức cách trưng dẫn chuyện vua Đavít.
Trong truyền thống Do Thái, vua này thường được coi là đạo đức mẫu mực.
Đavít đã làm điều không được phép làm, đó là ăn bánh tiến (x. 1 Sm 21, 1-6).
Bánh này gồm mười hai ổ lớn được đặt trước nhà tạm (x. Lv 24, 5-9).
Vào mỗi ngày sabát, bánh mới được thay, bánh cũ chỉ dành cho các tư tế.
Khi kể câu chuyện về vua Đavít, Đức Giêsu muốn cho thấy rằng
nếu Đavít và các thuộc hạ có thể được miễn giữ luật liên quan đến bánh thánh
thì Đức Giêsu và các môn đệ trong trường hợp nào đó
cũng có thể được miễn giữ ngày sabát thánh (x. 1 Mac 2, 34-38).
Theo Đức Giêsu, ngày sabát được tạo cho loài người, chứ không phải ngược lại.
Người Pharisêu có lẽ đã quên đi mục đích của việc giữ luật ngày sabát.
Thiên Chúa lập nên ngày sabát để loài người có thời gian nghỉ ngơi
hầu nhớ đến công trình tạo dựng và giải phóng của Ngài (Đnl 5, 14-15).
Ngày sabát đúng là ngày của Chúa, dành cho Chúa,
nhưng nó cũng là ngày cho loài người sau sáu ngày làm việc vất vả.
Ngày nay chúng ta không còn giữ ngày sabát nữa,
nhưng giữ ngày Chúa Nhật, ngày của Chúa.
Cám ơn vị nào đã lần đầu tiên dùng từ này để chỉ ngày đầu tiên của tuần.
Trong thế giới quá cạnh tranh hiện nay, chúng ta cần được nhắc nhở
về chuyện nghỉ ngơi để sống cho mình, cho nhau, cho Chúa.
Ngày Chúa Nhật là thời gian tuyệt vời đề sống cả ba chiều kích ấy.
(Anton Nguyễn Cao Siêu, SJ)
🌸 Cầu nguyện
Ngày lại ngày, lạy Thiên Chúa,
tôi sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan,
hai tay cung kính, lạy Thiên Chúa muôn loài,
tôi sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan.
Dưới bầu trời bao la,
trong cô đơn và thầm lặng,
với tấm lòng thanh tịnh,
tôi sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan.
Trong thế giới ồn ào vì nhọc nhằn,
huyên náo vì đấu tranh,
giữa đám đông hối hả lăng xăng,
tôi sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan.
Và khi đã hoàn tất việc đời,
lạy Thiên Chúa muôn loài,
một mình, lặng lẽ,
tôi sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan.
(R. Tagore – Ðỗ Khánh Hoan dịch)
🌸 Mến yêu hằng ngày
“Ngày sa-bát được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày sa-bát. Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát.” (Mc 2,27)
Chúa Giê-su đã dùng lời giải thích trên để đáp lại sự bắt bớ của người Pha-ri-sêu khi cho rằng các tông đồ Chúa thật vô phép, vô tắc vì các ông đã bứt đầu lúa khi đi qua cánh đồng. Các tông đồ lúc ấy đang rất đói nên họ hành động theo bản năng của mình. Thế nhưng người Pha-ri-sêu lại nhân ngay cơ hội đó mà bắt bẻ, họ cho rằng làm như vậy đã phá luật ngày sa-bát.
Nếu nhìn từ góc độ thông thường, liệu Cha đầy tình yêu và xót thương của chúng ta có cảm thấy bị xúc phạm vì con cái mình quá đói mà bứt lúa ăn trên đồng chăng? Có lẽ chỉ những người quá cẩn trọng, máy móc mới luôn nghĩ vậy, nhưng một tâm hồn đơn sơ thì biết rằng Thiên Chúa chẳng bao giờ coi việc đó là xúc phạm tới Ngài.
“Ngày sa-bát được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày sa-bát”. Nói cách khác, toàn bộ ý nghĩa của ngày sa-bát là để giải phóng ta khỏi mọi bộn bề, ưu tư để ta được tự do nghỉ ngơi và thờ phụng Chúa. Ngày sa-bát chính là ơn Chúa chứ không phải là xiềng xích buộc ta phải miễn cưỡng tuân thủ.
Ngày nay, Chúa Nhật chính là ngày Sa-bát mới, là ngày để ta nghỉ ngơi và thờ phượng Chúa. Đôi lúc chúng ta cho rằng việc ấy là gánh nặng, nhưng ngày Chúa Nhật là một lời mời gọi chúng ta nghỉ ngơi và đến với Chúa, để kín múc ân sủng và bình an, chứ không phải là một mệnh lệnh, đòi buộc ta phải tuân thủ. Việc này không có nghĩa là chúng ta không cần tham dự thánh lễ và nghỉ ngơi vào ngày Chúa Nhật.
Những giới luật của Giáo Hội rõ ràng là ý muốn của Thiên Chúa. Vấn đề chính mà chúng ta cần tập trung vào chính là cách chúng ta nhìn nhận những “giới luật” này. Thay vì sập bẫy ma quỷ mà vội vã xem việc giữ các giới luật trên như những gánh nặng và tuân thủ một cách cứng nhắc, ta hãy vui vẻ đón nhận như lời mời gọi đến với ân sủng Chúa ban để ta được hưởng ơn ích mà ngày Sa-bát mang lại, sự tự do, nghỉ ngơi và thờ phụng Thiên Chúa mỗi tuần.
Điều này có nghĩa là chúng ta không cần phải luôn luôn tham dự Thánh lễ và nghỉ ngơi vào Chủ nhật? Chắc chắn không. Những giới luật của Giáo hội rõ ràng là ý muốn của Thiên Chúa. Thay vì coi chúng là mệnh lệnh đòi buộc, chúng ta thử cố gắng sống theo những mệnh lệnh này như những lời mời gọi ân sủng, được trao cho chúng ta vì hạnh phúc của chính chúng ta. Chúng được đặt ra vì chúng ta cần ngày Sa-bát, cần Thánh lễ Chúa nhật cần ân sủng, bình an từ Thiên Chúa và chúng ta cần một ngày để nghỉ ngơi mỗi tuần.
Hôm nay, bạn hãy nhớ lại xem mình đã mừng ngày Chúa Nhật – ngày của Chúa như thế nào? Bạn có nhận ra Chúa đã mời gọi bạn tới gặp gỡ, nghỉ ngơi trong Ngài và để ngài “nạp hồng ân” cho đầy 100% trái tim? Bạn có lỡ xem ơn ngày Chúa Nhật chỉ như bổn phận phải làm? Ngày hôm nay, bạn hãy để mình có một thái độ đúng đắn, tích cực về “Ngày của Chúa” rồi bạn sẽ thấy ngày Chúa Nhật có một ý nghĩa hoàn toàn mới.
Chúa ơi, con cảm ơn Chúa đã lập ra ngày Chúa Nhật để chúng con được phụng thờ Người và nghỉ ngơi trong Người. Xin Chúa giúp con sống mọi ngày Chúa Nhật và các ngày lễ trọng đại theo ý Chúa. Xin giúp con biết mở trí lòng mình ra mà nhận ra đây quả là quà tặng Ngài ban để con có thể tôn vinh Ngài và đổi mới chính mình.
—–
Nhóm Bạn Đường Linh Thao Nguồn:
https://mycatholic.life/…/second-week-in-ordinary-time/