Thánh Vịnh 81:
Long trọng nhắc lại lời giao ước1 Phần ca trưởng. Có hoạ đàn thành Gát. Của ông A-xáp.
2 Reo lên mừng Thiên Chúa, Đấng trợ lực chúng ta!
Hò vang dậy đi nào kính Chúa nhà Gia-cóp!
3 Đàn hát lên nào, hoà nhịp trống cơm,
bổng trầm gieo tiếng cầm tiếng sắt.
4 Rúc lên đi, hãy rúc tù và,
mồng một ngày rằm cho ta mừng lễ.
5 Đó là luật Ít-ra-en phải cứ,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp đã phán truyền.
6 Chỉ thị này, nhà Giu-se đã nhận khi bỏ miền Ai-cập ra đi.
Một giọng nói tôi nghe khác lạ,
7 rằng: “Gánh nặng vai dân, Ta đã cất cho,
tay họ thôi cầm chiếc ki người nô lệ.
8 Lúc ngặt nghèo, ngươi đã kêu lên,
Ta liền giải thoát.
Giữa mây mù sấm chớp, Ta đã đáp lời,
bên mạch nước Mơ-ri-va, Ta thử lòng ngươi.
9 “Dân Ta hỡi, nghe Ta cảnh cáo, Ít-ra-en này, phải chi ngươi chịu nghe Ta,
10 thì đừng đem thần lạ về nhà,
thần ngoại bang, chớ hề cúng bái.
11 Chính Ta là THƯỢNG ĐẾ Chúa ngươi,
đã đưa ngươi lên tự miền Ai-cập,
há miệng ngươi ra, Ta sẽ cho đầy ứ.
12 “Nhưng dân Ta đã chẳng nghe lời,
Ít-ra-en nào đâu có chịu.
13 Ta đành mặc họ lòng chai dạ đá,
muốn đi đâu thì cứ việc đi!
14 “Ôi dân Ta mà đã nghe lời,
Ít-ra-en chịu theo đường Ta chỉ,
15 thì hết những địch thù của chúng,
những kẻ hà hiếp chúng xưa nay,
Ta tức khắc trở tay quật ngã;
16 “Kẻ thù CHÚA sẽ cầu thân nịnh bợ,
ấy là số phận chúng muôn đời;
17 còn dân Ta, Ta sẽ nuôi bằng lúa mì tinh hảo,
mật ong rừng, Ta cho hưởng thoả thuê.”