Thánh Vịnh 108:
Ca tụng Thiên Chúa và xin Người thương giúp1 Thánh ca. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít
2 Con vững dạ an lòng, lạy Thiên Chúa,
này con xin đàn hát xướng ca với tất cả tâm hồn.
3 Thức dậy đi, hỡi đàn sắt đàn cầm,
tôi còn đánh thức cả bình minh.
4 Lạy THIÊN CHÚA, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ,
giữa lòng muôn nước, con đàn hát xướng ca.
5 Vì tình thương của Ngài cao ngất trời xanh,
lòng thành tín vượt ngàn mây thẳm.
6 Lạy Thiên Chúa, xin biểu thị uy phong khắp cõi trời
và chiếu toả vinh quang đầy mặt đất.
7 Xin ra tay cứu độ, và đáp lời chúng con,
để những kẻ Ngài yêu thương được ơn giải thoát.
8 Trong thánh điện, Chúa Trời tuyên phán:
Khấp khởi mừng, Ta chia cắt Si-khem,
Ta đo đạc cả đồng bằng Xúc-cốt.
9 Ga-la-át về Ta, Mơ-na-se cũng về Ta,
Ta lấy Ép-ra-im làm mũ chiến đội đầu,
lấy Giu-đa làm cây gậy chỉ huy.
10 “Mô-áp là chậu Ta tắm rửa, Ê-đôm là chỗ Ta liệng giày,
đánh bại Phi-li-tinh, Ta reo mừng thắng trận.”
11 Lạy Thiên Chúa, ai sẽ đưa con vào thành kiên cố,
ai sẽ dắt con đến tận Ê-đôm?
12 Há chẳng phải chính Ngài,
Đấng đã từng ruồng bỏ chúng con,
chẳng còn dẫn ba quân xuất trận?
13 Xin Ngài thương cứu viện, cho chúng con thoát khỏi quân thù,
chứ người phàm giúp đỡ chỉ bằng không.
14 Có Thiên Chúa, ta sẽ trổ tài oanh liệt,
chính Người chà đạp kẻ thù ta.