Thánh Vịnh 10: Lời kinh tạ ơn
1 Lạy CHÚA, sao Chúa nỡ đứng xa,
ngày khốn quẫn, sao Ngài đành ẩn mặt?
2 Kẻ ác kiêu căng đuổi bắt người nghèo khổ:
họ mắc phải mưu nó đã bày ra.
3 Kẻ ác khoe khoang tham vọng của mình,
bóc lột người ta, xúc phạm khinh thường CHÚA.
4 Kẻ ác dám ngông nghênh bảo rằng:
“Chúa chẳng phạt, vì có Chúa đâu! “
Tư tưởng nó chung quy là vậy.
5 Nó làm gì cũng vẫn thành công,
đối với nó, phán quyết Ngài
thật quá xa vời.
Mọi thù địch, nó khinh thường tất cả,
6 lại còn tự nhủ: “Ta không hề nao núng,
chẳng đời nào phải hoạn nạn đâu! “
7 Miệng độc dữ điêu ngoa, những buông lời nguyền rủa,
lưỡi nói toàn chuyện gian ác bất công.
8 Nó phục cạnh xóm làng
giết trộm người vô tội, mắt rình ai yếu thế.
9 Chẳng khác nào sư tử phục sẵn ở trong hang,
nó phục nơi ẩn khuất rình bắt người nghèo khổ,
lừa vào lưới nó giăng.
10 Nó rạp xuống, nép mình, vồ lấy người yếu thế,
nanh vuốt ghì cho chặt.
11 Nó nhủ thầm: “Thiên Chúa đã quên,
Người che mặt, chẳng bao giờ thấy nữa.”
12 Lạy CHÚA, xin đứng dậy ra tay,
xin đừng quên những người nghèo khổ.
13 Sao kẻ ác dám khinh thường Thiên Chúa, dám nhủ thầm: “Chúa chẳng phạt dâu! “
14 Nhưng Chúa nhìn nỗi khổ cực đau thương,
Chúa để ý, tự tay lo liệu.
Người yếu thế giao phó đời mình cho Chúa,
kẻ mồ côi được chính Chúa phù trì.
15 Xin đập tan thế lực người gian ác,
xin trị tội nó, để không ai còn thấy nó nữa.
16 CHÚA là Vua muôn thuở muôn đời,
miền đất Chúa sạch bóng chư dân.
17 Lạy CHÚA, Ngài nghe thấy ước vọng của kẻ nghèo hèn;
Ngài cho họ an lòng và lắng tai nghe họ,
18 để bênh kẻ mồ côi và người bị áp bức,
khiến cho kẻ mang thân cát bụi, chẳng còn khủng bố ai.