Anh chị em thân mến!
Chúc mừng Phục Sinh tốt lành, thánh thiện và an bình!
Hôm nay, trên khắp thế giới vang vọng thông điệp này từ Giáo Hội: “Đức Giê-su, Đấng chịu đóng đinh, đã trỗi dậy như Người đã loan báo. Alleluia.”
Tin mừng Phục Sinh không phải là một ảo ảnh, cũng không phải là ma thuật, không chỉ ra con đường trốn chạy khỏi thực tại khó khăn mà chúng ta đang đối diện. Dịch bệnh còn đang hoành hành, khủng hoảng kinh tế xã hội ngày càng nghiêm trọng, đặc biệt đối với những người cùng khổ. Tuy vậy, điều gây sốc là các cuộc xung đột không ngừng gia tăng và các cuộc chạy đua vũ trang vẫn còn tiếp diễn. Đây là sự xấu hổ hôm nay!
Trước tình cảnh ấy, hay đúng hơn là ở giữa thực tại phức tạp ấy, lời loan báo Phục Sinh, dù với vài lời vắn vỏi, lại chứa đựng biến cố đem lại hy vọng lớn lao: “Đức Giê-su, Đấng chịu đóng đinh, đã trỗi dậy.” Lời loan báo không nói cho chúng ta về các thiên thần hay các hồn ma, mà nói cho chúng ta về một con người bằng xương bằng thịt, với dung mạo và danh xưng: Đức Giê-su. Tin Mừng làm chứng rằng Đức Giê-su chịu đóng đinh vào thập giá dưới thời Phong-xi-ô Phi-la-tô vì đã tuyên xưng mình là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và ngày thứ ba sống lại theo như lời Thánh Kinh và như chính Ngài đã tiên báo cho các môn đệ.
Chính Đấng chịu đóng đinh, không phải ai khác, đã trỗi dậy. Chúa Cha đã phục sinh người Con của mình là Đức Giê-su vì Người đã thi hành trọn vẹn ý định cứu độ của Cha: Người đã mang lấy những yếu đuối, tật nguyền và cái chết của ta; Người đã gánh lấy đau khổ và sức nặng của sự xấu xa nơi chúng ta. Bởi thế, Chúa Cha đã tôn vinh Người và giờ đây, Đức Giê-su Ki-tô hằng sống, Người là Chúa.
Những nhân chứng đề cập đến một chi tiết quan trọng, đó là Đức Giê-su phục sinh mang trên mình những thương tích: nơi tay, chân và cạnh sườn. Những thương tích ấy là dấu chứng vĩnh viễn cho tình yêu của Người dành cho chúng ta. Bất cứ ai chịu thử thách lâu dài, nơi thân xác hay tinh thần, đều có thể tìm nương ẩn nơi những thương tích ấy và lãnh nhận từ đó ân sủng hy vọng cách vững bền.
Đức Ki-tô phục sinh là niềm hy vọng cho những ai còn đang đau khổ vì dịch bệnh, đang bị mắc bệnh hay mất thân nhân yêu quý do dịch bệnh. Xin Thiên Chúa an ủi họ và nâng đỡ những bác sĩ và y tá. Tất cả mọi người, nhất là những người dễ tổn thương nhất, đều cần trợ giúp và họ có quyền có được những chăm sóc cần thiết. Trong thời điểm này, tất cả chúng ta được mời gọi chiến đấu với dịch bệnh và vắc-xin đóng vai trò là công cụ thiết yếu trong cuộc chiến này. Trong tinh thần của một chủ nghĩa “quốc tế hoá vắc-xin”, tôi kêu gọi toàn bộ cộng đồng quốc tế chung tay để giải quyết tình trạng chậm trễ trong việc phân phát vắc-xin và khuyến khích sự chia sẻ, đặc biệt cho các quốc gia nghèo nhất.
Đấng chịu đóng đinh đã phục sinh là niềm an ủi cho tất cả những ai bị mất việc làm hay đang phải trải qua nhiều khó khăn tài chính mà lại không được những hỗ trợ xã hội thoả đáng. Xin Thiên Chúa thúc đẩy hành động của các chính quyền sở tại để mọi người, đặc biệt những gia đình đang gặp khó khăn, nhận được những trợ giúp cần thiết để duy trì cuộc sống chính đáng. Thật đáng tiếc là dịch bệnh đã làm gia tăng khủng khiếp số người nghèo và khiến nhiều người rơi vào tuyệt vọng.
Thánh Giáo Hoàng Gioan-Phaolô đã nói trong cuộc tông du ở Haiti rằng: “Điều quan trọng là người nghèo, dù ở hình thức nào đi nữa, cũng đừng đánh mất niềm hy vọng”. Với tâm tình này, hôm nay, tôi cũng nhớ đến người dân Haiti quý mến cùng với niềm khích lệ, hầu anh chị em không đầu hàng trước nghịch cảnh nhưng hướng đến tương lai với niềm tin tưởng và hy vọng. Tôi muốn nhớ đặc biệt đến các bạn, những anh chị em Haiti yêu quý. Tôi gần gũi anh chị em và ước mong những vấn đề được giải quyết cho anh chị em một cách dứt khoát. Tôi cầu nguyện cho điều này, anh chị em Haiti yêu quý.
Đức Giê-su phục sinh cũng là niềm hy vọng cho nhiều bạn trẻ đang buộc phải trải qua thời gian dài không được đến trường và chung vui với bạn bè. Tất cả chúng ta cần sống tương quan nhân loại thực sự chứ không phải là tương quan vô hình, nhất là trong thời đại mà tính cách và nhân phẩm con người dễ bị ảnh hưởng bởi lối sống ảo. Chúng ta đã nghe điều này vào thứ Sáu vừa qua trong Đàng Thánh Giá của các em thiếu nhi. Tôi quan tâm đến các bạn trẻ trên khắp thế giới, và trong giây phút này, là các bạn trẻ ở Myanmar, nơi họ đang nỗ lực vì một nền dân chủ, đang muốn bày tỏ quan điểm một cách hoà bình và họ ý thức rằng sự thù ghét chỉ có thể được xoá tan nhờ tình yêu.
Ước gì ánh sáng của Đấng phục sinh là nguồn tái sinh cho người di cư đang chạy trốn chiến sự và nghèo đói. Nơi khuôn mặt họ chúng ta nhận ra dung mạo biến dạng và đau khổ của Chúa trên đồi Can-vê. Ước gì chúng ta có những nghĩa cử cụ thể của sự liên đới và huynh đệ, là dấu chỉ chiến thắng của sự sống trước cái chết mà chúng ta cử hành hôm nay. Tôi tri ân những quốc gia đã đón tiếp họ với lòng quảng đại, đặc biệt là Li-băng và Gior-đan-ni, nơi đã tiếp đón rất nhiều người tỵ nạn từ cuộc chiến ở Si-ri-a.
Ước mong rằng người dân nước Li-băng, dù đang phải trải qua thời điểm khó khăn và bấp bênh, kinh nghiệm được sự an ủi của Chúa phục sinh và được cộng động quốc tế trợ giúp trong việc thi hành sứ mạng là nơi gặp gỡ, chung sống và đa nguyên.
Ước mong rằng Đức Ki-tô, hoà bình của chúng ta, chấm dứt tiếng súng và tình trạng chiến tranh ở Si-ri-a, nơi hàng triệu người đang sống trong những điều kiện không đúng với nhân phẩm; điều tương tự cũng đang xảy ra ở Yê-men, những nơi bị bao trùm bởi sự im lặng và lãng quên. Ở Libia, nơi đã bắt đầu xuất hiện lối thoát cho hàng chục năm xung đột đẫm máu. Mong rằng tất cả các bên liên quan nỗ lực cách hiệu quả để chấm dứt xung đột và để cho các dân tộc đang run sợ vì chiến tranh được sống trong hoà bình và để họ bắt đầu tái thiết đất nước.
Biến cố Phục Sinh đưa chúng ta đến Giê-ru-sa-lem. Chúng ta cầu xin Chúa ban cho thành phố này sự bình an và trật tự (x. Tv 122) để nó đáp ứng được lời mời gọi trở thành nơi gặp gỡ của tất cả những ai nhận thấy mình là anh em với nhau, và là nơi mà người Ít-ra-en và người Pa-lét-tin tìm lại sức mạnh của đối thoại hầu đạt đến một thoả thuận lâu dài để hai đất nước chung sống trong hoà bình và thịnh vượng.
Trong ngày lễ này, tôi cũng hướng đến đất nước I-rắc, nơi tôi đã rất vui được viếng thăm tháng vừa qua và tôi cầu mong rằng đất nước này tiếp tục tiến trình hoà bình hoá hầu hiện thực hoá giấc mơ của Chúa về một gia đình nhân loại hiếu khách và thân thiện với tất cả con cái của mình.
Cầu mong sức mạnh của Đấng Phục Sinh nâng đỡ những dân tộc ở Phi Châu nơi đang hình thành những thoả hiệp cho tình trạng bạo lực trong nước và khủng bố quốc tế, đặc biệt là ở Sahel và Nigeria cũng như ở vùng Tigray và Cabo Delgado. Ước mong rằng những nỗ lực được tiếp tục nhằm tìm ra những giải pháp hoà bình cho các cuộc xung đột, trong việc tôn trọng quyền con người và sự thánh thiêng của sự sống và với một cuộc đối thoại huynh đệ và xây dựng trong tinh thần hoà giải và liên đới.
Trên thế giới còn quá nhiều chiến tranh và bạo lực! Xin Chúa là bình an của chúng ta giúp chúng ta vượt thắng não trạng chiến tranh, ban cho những ai còn đang bị tù đày bởi xung đột, nhất là ở Đông Ucraina và ở Nagorno-Karabakh, được bình an khoẻ mạnh trở về với gia đình của mình, và thúc đẩy các vị lãnh đạo trên khắp thế giới biết dừng các cuộc chạy đua vũ trang. Hôm nay, ngày 4 tháng Tư, là ngày thế giới chống lại mìn sát thương, thứ vũ khí gớm ghiếc làm bị thương và giết hại rất nhiều người vô tội mỗi năm và ngăn cản họ đến với nhân loại bằng việc “song hành trên bước đường cuộc sống mà chẳng lo sợ nguy cơ huỷ diệt và cái chết” (x. Gioan-Phaolô II, Angelus, 28/02/1999). Một thế giới sẽ tốt đẹp hơn biết bao nếu không có những thứ công cụ chết chóc này!
Anh chị em thân mến, năm nay, ở nhiều nơi, các tín hữu mừng lễ Phục Sinh với nhiều hạn chế và đôi khi còn không thể tham dự các nghi thức phụng vụ. Chúng ta cùng cầu nguyện để các hạn chế ấy, cũng như tất cả những hạn chế về phụng tự và tự do tôn giáo trên thế giới, được cởi bỏ để mỗi người được tự do cầu nguyện và thờ phượng Thiên Chúa.
Giữa bao thử thách chúng ta đang trải qua, chúng ta không bao giờ quên rằng chúng ta được chữa lành bởi những vết thương của Đức Ki-tô (x. 1 Pr 2, 24). Dưới ánh sáng của Đấng Phục Sinh, những đau khổ của chúng ta được biến đổi. Nơi đâu từng có chết chóc, giờ đây có sự sống, nơi đâu có khóc than, giờ đây là an ủi. Khi ôm trọn cây thập giá, Đức Giê-su đã đem lại ý nghĩa cho những khổ đau của chúng ta và lúc này đây chúng ta cùng cầu nguyện để hiệu quả tốt lành của việc chữa lành này được lan rộng khắp thế giới. Chúc mừng Phục Sinh tốt lành, thánh thiện và an bình!
Đền thờ Thánh Phêrô ở Rôma, ngày 04/4/2021
Đức Thánh Cha Phanxicô
Bản dịch của Vatican News Tiếng Việt
Nguồn: URBI ET ORBI PASQUA 2021