Lễ Thánh Lôrenxô, phó tế, tử đạo (10/8)
nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác.
Lời nguyện nhập lễ
🌸 Bài đọc 1 (2 Cr 9,6-10)
Ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương.
Bài trích thư thứ hai của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô
6 Thưa anh em, tôi xin nói điều này : “Gieo ít thì gặt ít ; gieo nhiều thì gặt nhiều.” 7 Mỗi người hãy cho tuỳ theo quyết định của lòng mình, không buồn phiền, cũng không miễn cưỡng, vì ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương. 8 Vả lại, Thiên Chúa có đủ quyền tuôn đổ xuống trên anh em mọi thứ ân huệ, để anh em vừa được luôn đầy đủ mọi mặt, vừa được dư thừa mà làm mọi việc thiện, 9 theo như lời đã chép : “Kẻ túng nghèo, Người rộng tay làm phúc ; đức công chính của Người tồn tại muôn đời.”
10 Đấng cung cấp hạt giống cho kẻ gieo, và bánh làm của ăn nuôi dưỡng, tất sẽ cung cấp dư dật hạt giống cho anh em gieo, và sẽ làm cho đức công chính của anh em sinh hoa kết quả dồi dào.
🌸 Đáp ca Tv 111,1-2.5-6.7-8.9 (Đ. c.5a)
Đ.Phúc thay người biết cảm thương và cho vay mượn.
1Hạnh phúc thay, người kính sợ Chúa,
những ưa cùng thích mệnh lệnh Chúa truyền ban.
2Trên mặt đất, con cháu của họ sẽ hùng cường,
dòng dõi kẻ ngay lành được Chúa thương giáng phúc.
Đ.Phúc thay người biết cảm thương và cho vay mượn.
5Phúc thay người biết cảm thương và cho vay mượn,
biết theo lẽ phải mà thu xếp công việc mình.
6Họ sẽ không bao giờ lay chuyển,
thiên hạ muôn đời còn tưởng nhớ chính nhân.
Đ.Phúc thay người biết cảm thương và cho vay mượn.
7Họ không lo phải nghe tin dữ,
hằng an tâm và tin cậy Chúa,
8luôn vững lòng không sợ hãi chi
và rốt cuộc coi khinh lũ địch thù.
Đ.Phúc thay người biết cảm thương và cho vay mượn.
9Kẻ túng nghèo, họ rộng tay làm phúc,
đức công chính của họ tồn tại muôn đời,
uy thế họ vươn cao rực rỡ.
Đ.Phúc thay người biết cảm thương và cho vay mượn.
Tung hô Tin Mừng Ga 8, 12bc
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống. Ha-lê-lui-a.
🌸 Tin Mừng (Ga 12,24-26)
Ai phục vụ Thầy, Cha Thầy sẽ quý trọng người ấy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an
24 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình ; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác. 25 Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời. 26 Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy ; và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Thầy, Cha Thầy sẽ quý trọng người ấy.”
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
🌸 Mến yêu hằng ngày
Dụ ngôn về hạt lúa trong Tin Mừng hôm nay nói với chúng ta điều gì về Nước Thiên Chúa? Những thính giả của Chúa Giêsu hầu hết đều làm nghề nông ở xứ Palestine, vì thế họ có thể hiểu dễ dàng những dụ ngôn mạc khải về cuộc sống mới được sinh ra từ những hạt giống gieo xuống lòng đất. Vậy đâu là ý nghĩa thiêng liêng mà Chúa Giêsu muốn nói đến? Hoặc Ngài muốn ám chỉ đến cách “chết và phục sinh” cho những người theo Ngài? Chúa Giêsu rất chắc chắn về những điều nói với các môn đệ của mình.
Hình ảnh hạt lúa mì phải hư nát trong lòng đất để lớn lên và sinh hoa trái là hình ảnh ẩn dụ cho cái chết, mai táng trong mồ và sự sống lại của Chúa Giêsu. Ngài biết rằng cách duy nhất để chiến thắng tội lỗi và cái chết là phải băng qua con đường Thập Giá. Chúa Giêsu đã dùng sự vâng phục của mình với Chúa Cha để phản ngược sự bất tuân của tổ tiên chúng ta. Chúa Giêsu sẵn sàng đón lấy thập giá để trả giá cho hình phạt của tội lỗi chúng ta và chiến thắng sự chết một lần và mãi mãi. Sự vâng phục và cái chết trên thập giá của Ngài đã mang lại cho chúng ta sự tự do và một cuộc sống mới trong Chúa Thánh Thần. Thập Giá Chúa Giêsu giải thoát chúng ta khỏi sự thống trị của tội lỗi và cái chết và chỉ cho chúng ta con đường của tình yêu tuyệt hảo –“Đức Chúa đã muốn người phải bị nghiền nát vì đau khổ. Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, người sẽ được thấy kẻ nối dõi, sẽ được trường tồn, và nhờ người, ý muốn của Đức Chúa sẽ thành tựu.” (Is 53,10) Có một nghịch lý ở đây là cái chết dẫn đến sự sống. Khi chúng ta chết với chính mình, chúng ta sẽ được “sống lại” trong Đức Kitô. Chính cái chết này mới làm người môn đệ trở nên một với Đấng mình hằng mến yêu và tôn thờ. Do đó, “theo Chúa” là chấp nhận đau khổ, chấp nhận thập giá và chấp nhận cả cái chết để được ở cùng Người như lời Người nói: “Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó.” (Ga 12, 26).
“Chết” với chính mình nghĩa là gì? Điều đó có nghĩa là những gì trái với Thiên Chúa sẽ phải bị “đóng đinh” hoặc “bị xử tử”. Ngài ban cho chúng ta ân sủng để thưa “vâng” với Thánh Ý và từ chối bất cứ điều gì trái với kế hoạch yêu thương, lúc ấy tự mỗi người sẽ sinh nhiều bông hạt. Bạn thân mến! Có một hạt lúa mang tên Giêsu, hạt lúa ấy đã chấp nhận chịu mục nát, để cả thế giới trở thành đồng lúa thơm trĩu hạt. Như thi hào Francisco Luis Bernárdez đã diễn tả:
“Làm sao được điều đã được,
nếu tiên vàn không mất điều đã mất?
Làm sao thành công,
nếu không qua vất vả?
Để yêu bây giờ,
tôi phải từng đau,
Nhưng tôi biết mình đã đau cho điều đáng đau,
và đã khóc cho điều đáng khóc.
Vì cuối cùng, tôi hiểu,
chẳng thể nào gặt trong hân hoan,
nếu đã không từng gieo trong nước mắt.
Cuối cùng, tôi hiểu,
hoa bừng nở trên cây kia
đang rút nhựa sống từ sâu dưới đất.”
(“Soneto”, trong Cielo de tierra, Buenos Aires, 1937)
Chúa Giêsu muốn nói điều gì khi mời gọi chúng ta hãy “coi thường mạng sống mình”? “Coi thường” ở đây tức là không đặt nó lên chỗ cao nhất, không để nó chiếm chỗ của Thiên Chúa. Chính khi nhận ra giá trị tương đối của cuộc sống nơi trần thế này, chúng ta mới có hy vọng giữ được cuộc sống mãi mãi. Đừng để bất cứ điều gì cản trở việc chúng ta chỉ khao khát Thánh Ý Thiên Chúa mà thôi. Thánh Phaolo đã nhắc nhớ ta rằng: “Việc kẻ chết sống lại cũng vậy, gieo xuống thì hư nát mà chỗi dậy thì bất diệ.t” (1Cr 15,42). Bạn có thật sự tin tưởng nơi Chúa mà bước theo con đường hy vọng mà Ngài đã dành cho bạn không?
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con dám vùi mình như hạt lúa mì gieo vào lòng đất, để trở nên hoa trái trong Ngài. Con muốn được theo Ngài tới bất kì nơi đâu Ngài chỉ dẫn. Xin hãy ban cho con đức tin mạnh mẽ, niềm hy vọng và vui tươi mới để phục vụ Ngài suốt cuộc đời con. Amen.
—-//—–//—–
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/2019/aug10.htm
🌸 Gợi ý suy niệm
Khi nghĩ đến cái chết sắp đến của mình,
Đức Giêsu lại nghĩ đến thân phận hạt lúa mì.
Ngài nói một điều mà ai cũng biết như một định luật tự nhiên,
một điều chẳng làm ai ngỡ ngàng kinh ngạc.
“Nếu một hạt lúa rơi xuống đất và không chết đi, nó trơ trọi một mình;
nhưng nếu nó chết đi, nó mới mang nhiều hoa trái” (c. 24).
Đức Giêsu ví mình như hạt lúa đem gieo.
Điều kiện để đời Ngài đơm bông kết trái, đó là cái chết.
Không chấp nhận chết đi, hạt lúa vẫn chỉ là hạt lúa trơ trọi.
Đức Giêsu không muốn mình là thứ hạt lúa ấy,
được bao bọc vững chắc bởi lớp vỏ,
cố giữ cho mình được nguyên vẹn,
vì thế cũng chẳng chịu vươn ra khỏi mình,
chẳng dám đánh mất chính mình để nảy mầm sinh hạt.
Đức Giêsu đã đón lấy cái chết như con đường để sự sống sinh sôi.
Cái chết của Ngài trên thập giá
có khả năng kéo được mọi người lên (Ga 12, 32),
và thu hút cả vũ trụ về với Thiên Chúa.
Có một hạt lúa mang tên Giêsu.
Hạt lúa ấy đã chấp nhận chịu mục nát,
để cả thế giới trở thành đồng lúa thơm trĩu hạt.
Mỗi Kitô hữu cũng là một hạt lúa,
được mời gọi để sống như hạt lúa Giêsu.
“Ai yêu mạng sống của mình, thì sẽ mất nó;
còn ai ghét mạng sống của mình ở trần gian này,
thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời” (c. 25).
Vấn đề là yêu hay ghét cuộc sống ở đời này.
Kitô hữu không phải là những kẻ chán đời hay khinh rẻ cuộc đời tại thế.
Ghét mạng sống ở đây chỉ có nghĩa là không đặt nó lên chỗ cao nhất,
không để nó chiếm chỗ của Thiên Chúa.
Chính khi nhận ra giá trị tương đối của cuộc đời trần thế này,
chúng ta mới có hy vọng giữ được nó mãi mãi.
Ngược lại, thái độ bám chặt vào đời này, gắn bó với nó một cách lệch lạc,
lại dẫn đến việc đánh mất hạnh phúc, cả đời này lẫn đời sau.
Thánh Laurensô đã bị thiêu sống ở Rôma trên một chiếc giường sắt,
sau khi ngài đã phân phát tài sản của cộng đoàn cho người nghèo.
Thầy phó tế Laurensô đã sống như người phục vụ cho Đức Kitô (c. 26)
bằng cuộc sống và cái chết tử đạo năm 258.
Được ở bên Thầy Giêsu mãi mãi và được Cha Thầy quý trọng,
đó là điều Laurensô được hưởng và cũng là hy vọng của chúng ta.
(Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)
🌸 Cầu nguyện
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế Người là tất cả của tôi.
Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi nơi,
đến với Người trong mọi sự,
và dâng Người tình yêu trong mọi lúc.
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh gặp Người.
Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì,
nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của Người
và thực hiện ý Người trong suốt đời tôi.
(R. Tagore)
(Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)
🌸 Mến yêu hằng ngày
Dụ ngôn về hạt lúa trong Tin Mừng hôm nay nói với chúng ta điều gì về Nước Thiên Chúa? Những thính giả của Chúa Giêsu hầu hết đều làm nghề nông ở xứ Palestine, vì thế họ có thể hiểu dễ dàng những dụ ngôn mạc khải về cuộc sống mới được sinh ra từ những hạt giống gieo xuống lòng đất. Vậy đâu là ý nghĩa thiêng liêng mà Chúa Giêsu muốn nói đến? Hoặc Ngài muốn ám chỉ đến cách “chết và phục sinh” cho những người theo Ngài? Chúa Giêsu rất chắc chắn về những điều nói với các môn đệ của mình.
Hình ảnh hạt lúa mì phải hư nát trong lòng đất để lớn lên và sinh hoa trái là hình ảnh ẩn dụ cho cái chết, mai táng trong mồ và sự sống lại của Chúa Giêsu. Ngài biết rằng cách duy nhất để chiến thắng tội lỗi và cái chết là phải băng qua con đường Thập Giá. Chúa Giêsu đã dùng sự vâng phục của mình với Chúa Cha để phản ngược sự bất tuân của tổ tiên chúng ta. Chúa Giêsu sẵn sàng đón lấy thập giá để trả giá cho hình phạt của tội lỗi chúng ta và chiến thắng sự chết một lần và mãi mãi. Sự vâng phục và cái chết trên thập giá của Ngài đã mang lại cho chúng ta sự tự do và một cuộc sống mới trong Chúa Thánh Thần. Thập Giá Chúa Giêsu giải thoát chúng ta khỏi sự thống trị của tội lỗi và cái chết và chỉ cho chúng ta con đường của tình yêu tuyệt hảo -“Đức Chúa đã muốn người phải bị nghiền nát vì đau khổ. Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, người sẽ được thấy kẻ nối dõi, sẽ được trường tồn, và nhờ người, ý muốn của Đức Chúa sẽ thành tựu.” (Is 53,10) Có một nghịch lý ở đây là cái chết dẫn đến sự sống. Khi chúng ta chết với chính mình, chúng ta sẽ được “sống lại” trong Đức Kitô. Chính cái chết này mới làm người môn đệ trở nên một với Đấng mình hằng mến yêu và tôn thờ. Do đó, “theo Chúa” là chấp nhận đau khổ, chấp nhận thập giá và chấp nhận cả cái chết để được ở cùng Người như lời Người nói: “Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó.” (Ga 12, 26).
“Chết” với chính mình nghĩa là gì? Điều đó có nghĩa là những gì trái với Thiên Chúa sẽ phải bị “đóng đinh” hoặc “bị xử tử”. Ngài ban cho chúng ta ân sủng để thưa “vâng” với Thánh Ý và từ chối bất cứ điều gì trái với kế hoạch yêu thương, lúc ấy tự mỗi người sẽ sinh nhiều bông hạt. Bạn thân mến! Có một hạt lúa mang tên Giêsu, hạt lúa ấy đã chấp nhận chịu mục nát, để cả thế giới trở thành đồng lúa thơm trĩu hạt. Như thi hào Francisco Luis Bernárdez đã diễn tả:
“Làm sao được điều đã được,
nếu tiên vàn không mất điều đã mất?
Làm sao thành công,
nếu không qua vất vả?
Để yêu bây giờ,
tôi phải từng đau,
Nhưng tôi biết mình đã đau cho điều đáng đau,
và đã khóc cho điều đáng khóc.
Vì cuối cùng, tôi hiểu,
chẳng thể nào gặt trong hân hoan,
nếu đã không từng gieo trong nước mắt.
Cuối cùng, tôi hiểu,
hoa bừng nở trên cây kia
đang rút nhựa sống từ sâu dưới đất.”
(“Soneto”, trong Cielo de tierra, Buenos Aires, 1937)
Chúa Giêsu muốn nói điều gì khi mời gọi chúng ta hãy “coi thường mạng sống mình”? “Coi thường” ở đây tức là không đặt nó lên chỗ cao nhất, không để nó chiếm chỗ của Thiên Chúa. Chính khi nhận ra giá trị tương đối của cuộc sống nơi trần thế này, chúng ta mới có hy vọng giữ được cuộc sống mãi mãi. Đừng để bất cứ điều gì cản trở việc chúng ta chỉ khao khát Thánh Ý Thiên Chúa mà thôi. Thánh Phaolo đã nhắc nhớ ta rằng: “Việc kẻ chết sống lại cũng vậy, gieo xuống thì hư nát mà chỗi dậy thì bất diệ.t” (1Cr 15,42). Bạn có thật sự tin tưởng nơi Chúa mà bước theo con đường hy vọng mà Ngài đã dành cho bạn không?
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con dám vùi mình như hạt lúa mì gieo vào lòng đất, để trở nên hoa trái trong Ngài. Con muốn được theo Ngài tới bất kì nơi đâu Ngài chỉ dẫn. Xin hãy ban cho con đức tin mạnh mẽ, niềm hy vọng và vui tươi mới để phục vụ Ngài suốt cuộc đời con. Amen.
—-//—–//—–
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/2019/aug10.htm