Lời nguyện nhập lễ
🌸 Bài đọc 1 (2 Sm 7,1-5.8b-12.14a.16)
Vương quyền của Đa-vít sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Chúa.
Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ hai
1 Khi vua Đa-vít được yên cửa yên nhà và Đức Chúa đã cho vua được thảnh thơi mọi bề, không còn thù địch nào nữa, 2 thì vua nói với ngôn sứ Na-than : “Ông xem, tôi được ở nhà bằng gỗ bá hương, còn Hòm Bia Thiên Chúa thì ở trong lều vải.” 3 Ông Na-than thưa với vua : “Tất cả những gì ngài ấp ủ trong lòng, xin ngài cứ đi mà thực hiện, vì Đức Chúa ở với ngài.”
4 Nhưng ngay đêm ấy, có lời Đức Chúa phán với ông Na-than rằng :
5 “Hãy đi nói với tôi tớ của Ta là Đa-vít : Đức Chúa phán thế này : Ngươi mà xây nhà cho Ta ở sao ? 8b Chính Ta đã cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa chiên ngoài đồng cỏ, lên làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en. 9 Ngươi đi đâu, Ta cũng đã ở với ngươi ; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt trừ cho khuất mắt ngươi. Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi lẫy lừng, như tên tuổi những bậc vĩ nhân trên mặt đất. 10 Ta sẽ cho dân Ta là Ít-ra-en một chỗ ở, Ta sẽ định cư chúng, và chúng sẽ ở luôn tại đó, chúng sẽ không còn run sợ, và quân gian ác cũng không còn tiếp tục áp bức chúng như thuở ban đầu, 11 kể từ thời Ta đặt các thủ lãnh cai quản dân Ta là Ít-ra-en. Ta sẽ cho ngươi được thảnh thơi, không còn thù địch nào nữa, Đức Chúa báo cho ngươi biết là Đức Chúa lập cho ngươi một nhà. 12 Khi ngày đời của ngươi đã mãn và ngươi đã nằm xuống với cha ông, Ta sẽ cho dòng dõi ngươi đứng lên kế vị ngươi -một người do chính ngươi sinh ra-, và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được vững bền. 14a Đối với nó, Ta sẽ là cha, đối với Ta, nó sẽ là con. 16 Trước mặt Ta, nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ muôn đời bền vững, và ngai vàng của ngươi sẽ được củng cố đến muôn đời.”
🌸 Đáp ca Tv 88,2-3.4-5.27 và 29 (Đ. x. c.2a)
Đ.Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng.
2Tình thương Chúa, đời đời con ca tụng,
qua muôn ngàn thế hệ
miệng con rao giảng lòng thành tín của Ngài.
3Vâng con nói : “Tình thương ấy được xây dựng tới thiên thu,
lòng thành tín Chúa được thiết lập trên trời.”
Đ.Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng.
4Xưa Chúa phán : “Ta đã giao ước với người Ta tuyển chọn,
đã thề cùng Đa-vít, nghĩa bộc Ta,
5rằng : dòng dõi ngươi, Ta thiết lập cho đến ngàn đời,
ngai vàng ngươi, Ta xây dựng qua muôn thế hệ.”
Đ.Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng.
27Người sẽ thưa với Ta : “Ngài chính là Thân Phụ,
là Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con được cứu độ !”
29Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở
và thành tín giữ giao ước với Người.
Đ.Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng.
Tung hô Tin Mừng
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Đức Ki-tô là vầng đông xuất hiện, là hào quang toả ánh sáng muôn đời, là mặt trời chiếu tỏ đường công chính, xin Ngài thương ngự đến soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối và trong bóng tử thần. Ha-lê-lui-a.
🌸 Tin Mừng (Lc 1,67-79)
Vầng đông tự chốn cao vời viếng thăm ta.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca
67 Khi ấy, ông Da-ca-ri-a, cha của Gio-an, được đầy Thánh Thần, liền nói tiên tri rằng :
68“Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en
đã viếng thăm cứu chuộc dân Người.
69Từ dòng dõi trung thần Đa-vít,
Người đã cho xuất hiện
Vị Cứu Tinh quyền thế để giúp ta,
70như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ
mà phán hứa tự ngàn xưa :
71sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù,
thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét ;
72sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên
và nhớ lại lời xưa giao ước ;
73Chúa đã thề với tổ phụ Áp-ra-ham
rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù,
74và cho ta chẳng còn sợ hãi,
75để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người,
mà phụng thờ Người suốt cả đời ta.
76Hài Nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu
là ngôn sứ của Đấng Tối Cao :
con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người,
77bảo cho dân Chúa biết : Người sẽ cứu độ
là tha cho họ hết mọi tội khiên.
78Thiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn,
cho Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta,
79soi sáng những ai ngồi nơi tăm tối
và trong bóng tử thần,
dẫn ta bước vào đường nẻo bình an.”
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
🌸 Mến yêu hằng ngày
Bài ca “Chúc Tụng” (Benidictus) được ông Da-ca-ri-a thốt lên ngay khi miệng lưỡi được mở ra. Thánh Lu-ca đã chỉ rõ rằng ông “được đầy Thánh Thần”.
Da-ca-ri-a đã nói lên những sự thật mà ông chỉ có thể được biết nhờ đức tin. Có lẽ chính khoảng thời gian “lưu đày” trong thinh lặng đã dẫn đưa ông đi tìm tòi, lắng nghe và thông hiểu những điều bí ẩn xảy ra trước mắt mình. Ông chợt nhận ra rằng, cậu con trai bé nhỏ của ông là người được chọn để dọn đường cho Thiên Chúa. Ông hiểu ra vai trò ngôn sứ của con ông đóng vai trò quan trọng thế nào trong công trình cứu độ của Thiên Chúa. Và ông cũng hiểu được rằng: Vai trò của con ông sẽ như “bình minh” báo hiệu cho sự xuất hiện của Mặt Trời Công Chính là Đức Giêsu Kitô.
Rất nhiều chuyện xảy ra với Da-ca-ri-a trong những tháng ngày câm lặng này. Thiên Chúa đã tác động và làm cho ông có khả năng dâng lên lời ca chúc tụng, một bài ngợi khen mà mọi linh mục, tu sĩ trên toàn thế giới đều cùng cất lên cho đến ngày nay. Ông thực sự đã hoàn tất sứ mạng của mình khi ông tiếp tục đứng dậy sau lần thất bại vấp ngã kia.
Chúng ta hãy nhìn vào câu chuyện của Da-ca-ri-a và xem đó là bài học cho mình. Trong cảnh hiếm hoi đằng đẵng, hẳn ông đã phải trải qua rất nhiều đấu tranh, giằng co và chất vấn trong nội tâm của mình, đồng thời có lẽ cũng phải chịu không ít “lời ra tiếng vào” từ xung quanh. Rồi sau ấy, đến ngay cả khả năng nói cũng bị Chúa lấy đi mất. Trước bao nhiêu là bất hạnh, cay đắng phải nếm trải như thế, nếu ông có trở nên oán giận, tuyệt vọng và cho rằng Thiên Chúa đã bỏ rơi mình thì cũng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, ông đã không làm như thế. Trái lại, trước mọi biến cố, ông đều đặt niềm tin vào lòng trung tín của Thiên Chúa mà kiên trì chờ đợi, chờ ngày Thiên Chúa “minh xét” cho ông. Và thực thế, khi thời gian đến, ông đã không phải thất vọng hay tủi hổ vì sự trung kiên của mình.
Da-ca-ri-a có lẽ sẽ bị đánh giá thấp đi ít nhiều trong mắt một số người vì ông đã nghi ngờ lời sứ thần. Tuy nhiên, đây lại là điều làm cho bài học từ ông thêm ý nghĩa. Bởi lẽ, tuy ông không nói được, nhưng chúng ta không hề tìm thấy bất kì một biểu hiện nào của giận dữ, oán trách hay bất bình nơi Da-ca-ri-a. Ông hoàn toàn im lặng, một sự im lặng hoàn toàn từ bên trong lẫn bên ngoài. Và ngay khi được mở miệng, lời đầu tiên ông cất lên là chúc tụng, ngợi khen Thiên Chúa. Sự nghi ngờ trong đức tin như Da-ca-ri-a chẳng phải là điều chi xa lạ với mỗi người chúng ta, nhưng có thể im lặng trước bất hạnh và chúc tụng Chúa đầu tiên trước niềm hạnh phúc vỡ oà thì lại chẳng mấy quen thuộc với nhiều người chúng ta đâu. Trong cuộc thi đức tin, Da-ca-ri-a đã cùng ta đứng trong vạch xuất phát, nhưng ông đã tiến xa hơn chúng ta rất nhiều. Và điều đó đáng cho chúng ta để tâm suy nghĩ mà học hỏi.
Lạy Chúa, con xin dâng lên Ngài quá khứ của con, đặc biệt là những khi con đã nghi ngờ và mất niềm tin nơi Ngài. Tất cả lỗi lầm của con, con đều dâng lên Chúa, xin Ngài ban ơn lành và giúp con hoàn thiện bản thân ngày một tốt đẹp hơn, để nhờ đó, như Da-ca-ri-a, bài ca chúc tụng vinh quang Ngài trong con có thể vang vọng đến muôn đời. Lạy Chúa Giê-su, con tin vào Chúa.
—–//—–//——-
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn:https://mycatholic.life/books/catholic-daily-reflections-series/advent-and-christmas-reflections/advent-week-four/
🌸 Gợi ý suy niệm
Sau hơn chín tháng bị câm, khi Gioan đã sinh được tám ngày,
lời nói đầu tiên của ông Dacaria là một bài ca chúc tụng.
Ông chúc tụng Đức Chúa, Thiên Chúa của Israel
vì Ngài đã viếng thăm và cứu chuộc dân Ngài (c. 68).
Mọi việc Thiên Chúa sắp làm cho đoàn dân riêng
được gói gọn trong một động từ rất đơn sơ: viếng thăm.
Thiên Chúa đi thăm dân Ngài để cứu độ và ban ơn tha tội (c. 77).
Gioan, con của ông, được hân hạnh là người đi trước mở đường (c. 76).
Dacaria vui vì niềm vui của cả dân tộc và của riêng gia đình ông.
Thiên Chúa đi thăm dân qua Đức Giêsu, Người Con Một.
Đó là Vị Cứu Tinh quyền thế đến từ dòng dõi Đavít (c. 69).
Do lòng từ bi thương xót của Thiên Chúa,
Đấng Mêsia đã được sai đến như Vừng Đông tự chốn cao vời (c. 78).
Vừng sáng này đến thăm những ai ngồi trong bóng tối sự chết
và đưa dắt dân Ngài vào con đường bình an (c. 79).
Bình an là được giải thoát khỏi tay kẻ thù (c. 71), khỏi tội lỗi (c. 77),
là được tự do phụng thờ Thiên Chúa trên quê hương (cc. 74-75).
Cả đời sống Đức Giêsu là một cuộc viếng thăm của Thiên Chúa.
Đây là cuộc viếng thăm độc nhất vô nhị,
vì là cuộc viếng thăm của đích thân Con Thiên Chúa.
Ngài không chỉ thăm như người khách ghé qua.
Ngài đã thăm và ở lại, dựng lều cư ngụ với loài người (Ga 1, 14).
Khi Đức Giêsu hoàn sinh người con của bà góa thành Nain,
đám đông reo lên: Thiên Chúa đã viếng thăm dân Ngài (Lc 7, 16),
nhưng trong thực tế dân Ngài đã khước từ cuộc thăm viếng ấy.
Ngôi Lời đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận (Ga 1, 11).
Mãi mãi con người có tự do để ở lại trong bóng tối và sự chết,
và cũng có quyền khước từ bình an thật của trời cao (Lc 19, 42).
Giêrusalem đã bị sụp đổ vào năm 70 dưới tay kẻ thù,
vì đã từ khước sự thăm viếng chở che của Thiên Chúa (Lc 19, 44).
Đó là một bi kịch và hơn nữa, là một thảm kịch.
Tiếc thay thảm kịch ấy vẫn tiếp diễn trên thế giới.
Hôm nay Thiên Chúa từ ái, bao dung vẫn đến thăm con người,
và nhiều người trong chúng ta vẫn giữ thái độ chối từ, khép kín.
Ơn cứu độ, ơn giải phóng, ánh sáng, và bình an của trời cao,
là những điều còn xa lạ với bao người, kể cả các Kitô hữu.
Bóng tối của sự chết, của hận thù ghét ghen vẫn thống trị địa cầu.
Mừng lễ Giáng Sinh là mừng cuộc viếng thăm của Thiên Chúa.
Cách duy nhất để mừng là mở cửa lòng cho Con Thiên Chúa vào.
Hãy tiếp đón Ngài đến với ta dưới những hình thái bất ngờ:
một trẻ thơ nghèo hèn, yếu đuối; một Mêsia không tấc sắt trong tay;
một ông thợ mộc ở vùng quê Nadarét; một tử tội bị đóng đinh thập tự.
Hãy thắp lên một ngọn nến trong đêm Noel để chào mừng Ánh Sáng.
Cầu nguyện:
Giữa giá rét của mùa đông,
xin cho con gặp Chúa.
Giữa những long đong và bấp bênh của phận người,
xin cho con gần Chúa.
Giữa cảnh nghèo khó và trơ trụi,
xin cho con thấy Chúa đi với con và hiểu con.
Lạy Chúa Giêsu bé thơ nằm trong máng cỏ,
xin cho con cảm được sự bình an của Chúa,
ngay giữa những âu lo hằng ngày.
Xin cho con đón lấy cuộc đời con
với bao điều không như ý.
Và cuối cùng, xin cho con dám sống như Chúa
vì Chúa đã dám sống như con. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ