Lễ nhớ 205 chân phúc tử đạo ở Nhật Bản
Lời nguyện nhập lễ
🌸 Bài đọc 1 (1 Tm 1,1-2.12-14)
Trước kia, tôi là kẻ nói lộng ngôn, nhưng tôi đã được Chúa thương xót.
Khởi đầu thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi ông Ti-mô-thê
1 Tôi là Phao-lô, Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su theo lệnh Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta, và theo lệnh Đức Ki-tô Giê-su, niềm hy vọng của chúng ta, 2 gửi anh Ti-mô-thê, người con tôi đã sinh ra trong đức tin. Xin Thiên Chúa là Cha và xin Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta, ban cho anh ân sủng, lòng thương xót và sự bình an.
12 Tôi tạ ơn Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta, Đấng đã ban sức mạnh cho tôi, vì Người đã tín nhiệm mà gọi tôi đến phục vụ Người. 13 Trước kia, tôi là kẻ nói lộng ngôn, bắt đạo và ngạo ngược, nhưng tôi đã được Người thương xót, vì tôi đã hành động một cách vô ý thức, trong lúc chưa có lòng tin. 14 Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta, đã ban cho tôi đầy tràn ân sủng, cùng với đức tin và đức mến của một kẻ được kết hợp với Người.
🌸 Đáp ca Tv 15,1-2a và 5.7-8.11 (Đ. x. c.5a)
Đ.Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng.
1Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
2aCon thưa cùng Chúa : Ngài là Chúa con thờ,
5Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng,
là chén phúc lộc dành cho con ;
số mạng con, chính Ngài nắm giữ.
Đ.Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng.
7Con chúc tụng Chúa hằng thương chỉ dạy,
ngay cả đêm trường, lòng dạ nhắn nhủ con.
8Con luôn nhớ có Ngài trước mặt,
được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ.
Đ.Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng.
11Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống :
trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề,
ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi !
Đ.Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng.
Tung hô Tin Mừng x. Ga 17, 17b.17a
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa, Lời Chúa là sự thật. Xin Chúa lấy sự thật mà thánh hiến chúng con. Ha-lê-lui-a.
🌸 Tin Mừng (Lc 6,39-42)
Mù mà lại dắt mù được sao ?
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca
39 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho môn đệ dụ ngôn này : “Mù mà lại dắt mù được sao ? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố ? 40 Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi. 41 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới ? 42 Sao anh lại có thể nói với người anh em : ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra’, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình ? Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em !”
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
🌸 Mến yêu hằng ngày
“Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?” (Lc 6,41)
Thói thường là thế, ta luôn dễ dàng thấy được lỗi lầm của người khác nhưng lại không nhận ra lỗi lầm của bản thân mình. Tại sao như vậy?
Trước hết, thật khó để nhận thấy lỗi lầm của chính bản thân vì tội kiêu ngạo đã làm lóa mù con mắt chúng ta. Kiêu ngạo ngăn trở chúng ta tự vấn và đối diện cách thành thật với bản thân. Kiêu ngạo như một tấm mặt nạ bám chặt lên khuôn mặt ta, khiến ta luôn thể hiện ra bên ngoài một con người giả dối. Nó là một tội lỗi xấu xa vì khiến ta cách xa khỏi sự thật, khiến ta không thấy được bản thân trong ánh sáng của sự thật và vì thế, nó ngăn trở ta không thấy cái xà trong mắt của mình.
Khi chúng ta sống một cuộc đời chỉ toàn là niềm kiêu căng ngạo mạn, chúng ta bắt đầu chăm chăm nhìn vào mọi lỗi lầm dù là nhỏ bé của những người xung quanh. Đó cũng là khuynh hướng “thấy cái rác trong con mắt của người anh em” mà Đức Giê-su đã nói. Điều ấy chỉ cho chúng ta biết rằng khi ai đó bị bủa vây trong kiêu căng, tự mãn, sẽ luôn nghĩ mình là tốt nhất, tuyệt vời nhất và dễ dàng bỏ qua cho những lỗi lầm nghiêm trọng của bản thân. Đồng thời, họ có xu hướng tìm kiếm, bới móc lỗi lầm của người khác, rồi phóng đại và nghiêm trọng hóa tội lỗi ấy để hạ thấp người ta, thỏa mãn thói hư vinh tự cao của mình. Và điều đáng buồn là khi họ càng vị tha với tội của mình và nghiêm trọng hóa tội của người khác, thì tội của họ càng trở nên trọng hơn và con đường nên thánh ngày càng cách xa với họ.
Phản tỉnh: bạn và tôi có từng giãy giụa đấu tranh trong việc đánh giá bản thân mình và mọi người xung quanh không? Hơn thế, liệu chúng ta có từng phê phán, chỉ trích lỗi tội bản thân mình trong ơn gọi thánh thiện không. Nếu có, thì thật đáng mừng vì chúng ta đang đấu tranh với tội kiêu ngạo nhiều hơn những gì chúng ta nhận ra.
Lạy Chúa, xin dạy con biết khiêm nhu và giúp con được tự do khỏi lỗi tội kiêu ngạo. Xin cho con đừng phán xét nữa và chỉ nhìn người khác theo cách mà Chúa muốn con thấy ở họ. Lạy Chúa Giê-su con tín thác vào Chúa.
—-//—-//—–
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: https://mycatholic.life/books/catholic-daily-reflections-series/ordinary-time-weeks-18-34/twenty-third-week-in-ordinary-time/