Generic filters
Exact matches only
Filter by content type
Comments
Attachments

Ý Cầu nguyện: Cầu nguyện Cho tiếng kêu của trái đất (tháng 9)

Thứ năm tuần XIV TN (chẵn)

FacebookTwitterEmailLinePrintFriendly

“Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.

Mt 10, 8b
Lời nguyện nhập lễ

???? Bài đọc 1 (Hs 11,1.3-4.5c.8ac-9)

Trái tim Ta thổn thức.

Bài trích sách ngôn sứ Hô-sê

1 Đức Chúa phán thế này :
Khi Ít-ra-en còn non trẻ, Ta đã yêu nó,
từ Ai-cập Ta đã gọi con Ta về.
3Ta đã tập đi cho Ép-ra-im, đã đỡ cánh tay nó,
nhưng chúng không hiểu là Ta chữa lành chúng.
4Ta lấy dây nhân nghĩa, lấy mối ân tình mà lôi kéo chúng.
Ta xử với chúng như người nựng trẻ thơ, nâng lên áp vào má ;
Ta cúi xuống gần nó mà đút cho nó ăn.
5cNhưng nó không chịu về với Ta.
8acHỡi Ép-ra-im, Ta từ chối ngươi sao nổi !
Hỡi Ít-ra-en, Ta trao nộp ngươi sao đành !
Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi.
9Ta sẽ không hành động theo cơn nóng giận,
sẽ không tiêu diệt Ép-ra-im nữa,
vì Ta là Thiên Chúa, chứ không phải người phàm.
Ở giữa ngươi, Ta là Đấng Thánh,
và Ta sẽ không đến trong cơn thịnh nộ.

???? Đáp ca Tv 79,2ac và 3b.15-16 (Đ. c.4b)

Đ.Lạy Chúa, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời,
để chúng con được ơn cứu độ.

2acLạy Mục Tử nhà Ít-ra-en,
Ngài là Đấng ngự trên các thần hộ giá,
3bxin khơi dậy uy dũng của Ngài,
đến cùng chúng con và thương cứu độ.

Đ.Lạy Chúa, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời,
để chúng con được ơn cứu độ.

15Lạy Chúa Tể càn khôn, xin trở lại,
tự cõi trời, xin ngó xuống mà xem,
xin Ngài thăm nom vườn nho cũ,
16bảo vệ cây tay hữu Chúa đã trồng,
và chồi non được Ngài ban sức mạnh.

Đ.Lạy Chúa, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời,
để chúng con được ơn cứu độ.

Tung hô Tin Mừng Mc 1,15

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Ha-lê-lui-a.

???? Tin Mừng (Mt 10, 7-15)

Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu

 7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : “Anh em hãy đi rao giảng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

 11 “Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. 14 Nếu người ta không đón tiếp và không nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại. 15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”

Lời nguyện tiến lễ

Kinh tiền tụng

Lời nguyện hiệp lễ

???? Gợi ý suy niệm

Trước khi sai các Tông Đồ lên đường truyền giáo,
Thầy Giêsu đã dặn dò họ nhiều điều.
Họ được sai đến với ai: với những đồng bào của họ là người Ítraen.
Sau này họ mới được sai đến với dân ngoại, với mọi dân tộc (Mt 28, 20).
Họ đến để làm gì: rao giảng về Nước Trời gần đến,
chữa bệnh, hoàn sinh kẻ chết, khử trừ ma quỷ ra khỏi lòng người (c. 8).
Họ đến để đem lời chúc bình an cho những ai mở lòng lãnh nhận (c. 12).
Họ không nên mang theo những gì: tiền vàng, bạc hay đồng để giắt lưng,
bao bị để đựng đồ, hai áo để thay đổi, giày dép để bảo vệ đôi chân,
cả chiếc gậy vừa để đi đường xa, vừa đề phòng nguy hiểm (cc. 9-10).
Cách hành xử của họ cũng được Thầy nói rõ.
Họ làm mọi việc mà không đòi bất cứ điều gì để trả công.
“Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy” (c. 8).
Họ đã nhận được Nước Trời như một món quà,
họ cũng muốn trao đi như một quà tặng.
Điều duy nhất họ mong là được người ta lo cho thức ăn, chỗ ở.
“Vì thợ thì đáng được nuôi ăn” (c. 10).
Khi nghe lời dặn dò của Thầy Giêsu,
chúng ta thấy ngay mẫu người tông đồ mà Thầy mơ ước.
Đó là con người bị cuốn hút bởi những bận tâm về Nước Trời,
nên siêu thoát khỏi mọi vướng bận trần tục.
Nước Trời phong phú và giàu có đủ làm họ mãn nguyện,
nên họ coi nhẹ chuyện ở, chuyện mặc, chuyện ăn.
Chính lối sống đơn sơ giản dị, thậm chí thiếu thốn của họ,
là một lời chứng về những gì trên cao.
Họ cũng phải chấp nhận mình có thể bị từ chối, không được đón tiếp.
Một thành, một làng hay một nhà có thể không chấp nhận Tin Mừng,
và họ phải khiêm tốn tìm đến nơi thuận lợi hơn (c. 14).
Các tông đồ thế kỷ 21 hẳn không thể sống theo nghĩa đen những lời trên đây,
nhưng cũng không được gạt bỏ tinh thần mà Đức Giêsu vẫn muốn ta giữ mãi.
Nhẹ nhàng, thanh thoát, khó nghèo, phó thác, không tính toán lợi danh,
gieo rắc niềm vui và an bình, chữa lành và giải phóng con người khỏi nô lệ.
Và trên hết là một lòng yêu mến Thiên Chúa nồng nàn,
và một lòng yêu thương cháy bỏng đối với đoàn chiên vất vưởng bơ vơ.
Đó vẫn là hành trang muôn thuở của người tông đồ qua mọi thời đại.
Thời nay người tông đồ được trang bị nhiều phương tiện hiện đại,
với những cơ sở vững vàng, với số vốn ổn định, với tri thức bằng cấp đầy đủ.
Những điều đó vẫn không khiến chúng ta bỏ rơi tinh thần của Thầy Giêsu.
Bởi lẽ mất tinh thần của Thầy, chúng ta chẳng còn là tông đồ nữa.
Thánh Phanxicô Átsidi đã bị đánh động khi đọc đoạn Tin Mừng này.
Và ngài đã muốn đưa Giáo hội trở lại với lối sống nghèo khó.
Rất có thể việc truyền giáo của chúng ta ở châu Á chưa có kết quả
chỉ vì chưa có những tông đồ dám sống triệt để lời dặn dò của Thầy Giêsu.
Mà lời dặn dò của Thầy lại rất hợp với tinh thần của người châu Á.

(Lm Anton Nguyễn Cao Siêu, SJ)

???? Cầu nguyện

Lạy Chúa,
xin ban cho chúng con ánh sáng đức tin
để nhận ra Chúa hôm nay và hằng ngày,
nơi khuôn mặt khốn khổ
của tất cả những người bị thử thách:
những kẻ đói, không chỉ vì thiếu của ăn,
nhưng vì thiếu Lời Chúa;
những kẻ khát, không chỉ vì thiếu nước,
nhưng còn vì thiếu bình an, sự thật, công bằng và tình thương;
những kẻ vô gia cư,
không chỉ tìm kiếm một mái nhà,
nhưng còn tìm một con tim hiểu biết, yêu thương;
những kẻ bệnh hoạn và hấp hối,
không chỉ trong thân xác,
nhưng còn trong tinh thần nữa,
bằng cách thực thi lời hy vọng này:
“Điều mà ngươi làm
cho người bé mọn nhất trong anh em
là làm cho chính Ta”


(Mẹ Têrêxa Calcutta)

FacebookTwitterEmailLinePrintFriendly

Lời Chúa Mỗi Ngày 🌸

Các bản văn Kinh Thánh được dùng theo bản dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Xin chân thành cám ơn.

1 comments

  1. MẾN YÊU HẰNG NGÀY – ĐƯỢC
    Thứ 5, 09-07-2020 (Mt 10, 7-15)

    SUY NIỆM:

    Trong bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu sai các môn đệ đi khắp nơi rao giảng Nước Trời và chữa lành các loại bệnh tật, xua trừ ma quỷ. Ngày nay, chúng ta cũng được Ngài gọi mời và sai đi công bố Nước Trời và vương quyền của Thiên Chúa bằng lời nói, hành động và cuộc sống của chúng ta. Giáo Hội vẫn được thúc bách để mang đến ơn chữa lành cho con người hôm nay. Có những người tuy thể xác vẫn đang sống, nhưng tâm hồn rệu rã và đang chết dần chết mòn. Chúng ta, những người được Chúa mời gọi có trách nhiệm đến giúp họ và đưa họ đến gần hơn với Thiên Chúa, để họ có một cuộc sống viên mãn tròn đầy. Dĩ nhiên chúng ta không thể vực họ khỏi cái chết thực sự như Chúa Giê-su đã làm với anh La-da-rô, nhưng chúng ta có thể kéo họ quay về cuộc sống đúng nghĩa của một con người. Vậy, những người đang cần chúng ta đến với họ, cụ thể là những ai?

    Bên cạnh những người khốn khổ kể trên, trong xã hội cũng tồn tại những người bị cầm giữ trong cám dỗ ma quỷ. Họ quay cuồng trong mọi thú vui trần tục như rượu bia, bài bạc, thuốc phiện… Họ theo đuổi và tôn sùng chủ nghĩa vật chất, những khoái lạc và dục tình. Họ chọn cho mình một cuộc sống phóng đãng và tự hào gọi đó là tự do.
    Và chính vì thế chúng ta được kêu gọi đi truyền giáo. Tùy vào hoàn cảnh và khả năng, mỗi người chúng ta có mỗi cách làm khác nhau cho phù hợp để kết nối họ với Thiên Chúa. Vậy chúng ta phải “ra đi” với tâm thế ra sao?
    Chúa Giêsu đã dặn các môn đệ ra đi với hành trang nhẹ nhàng nhất: “Đi đường, đừng mang bao bì, đừng mặc hai áo, đừng đi dép hay cầm gậy.” (Mt 10,10) Đôi khi chính những vật sở hữu và các mối bận tâm bên ngoài sẽ trở nên rào cản ngăn trở người môn đệ. Chính Chúa Giê-su cũng thế, trong công cuộc rao giảng, Ngài đi đến rất nhiều nơi. Và mỗi khi cảm thấy mệt mỏi, Ngài sẽ dừng chân nghỉ ngơi ở đó mà không tìm kiếm nơi lý tưởng thoải mái. Tuy nhiên, không bận tâm cũng không có nghĩa là thờ ơ. “Vì thợ thì đáng được nuôi ăn”. Ở đây có hai điều đáng lưu ý: Thứ nhất, thợ của Thiên Chúa không cần quá bận lòng về vật chất, về của nuôi thân.
    Thứ hai, sẽ luôn có con dân của Thiên Chúa trao cho người thợ những gì họ cần để họ có thể tiếp tục công việc phục vụ Thiên Chúa. Vì thế nếu là thợ, xin đừng lo âu phiền muộn vì vật chất; nếu là con dân Thiên Chúa, xin hãy cầu nguyện và hỗ trợ những người thợ hết lòng bằng nguồn tài chính hoặc vật chất mình đang có. Ước gì hôm nay chúng ta biết lưu tâm và mạnh dạn đáp lại lời “hiệu triệu” của Chúa Giêsu mà đóng góp sức mình vào công cuộc loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa.
    Lạy Chúa, xin lấy đi mọi gánh nặng trong con, để lòng con tràn đầy thanh thản tự do đi rao giảng lời Ngài. Xin ban cho con sự cảm thông, lòng yêu thương quảng đại để con có thể hàn gắn, xoa dịu mọi vết thương lòng nơi người khác, hầu đưa họ đến gần Chúa hơn. Lạy Chúa Giê-su, con tín thác vào Chúa.
    ——
    Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao

    Bình luận

Viết một bình luận