Lời nguyện nhập lễ
🌸 Bài đọc 1 (Cv 2,14.22b-33)
Thiên Chúa đã làm cho Đức Giê-su sống lại ; về điều này, tất cả chúng tôi xin làm chứng.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ
14 Trong ngày lễ Ngũ Tuần, ông Phê-rô đứng chung với Nhóm Mười Một lớn tiếng nói với dân chúng rằng : “Thưa anh em miền Giu-đê và tất cả những người đang cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem, xin biết cho điều này, và lắng nghe những lời tôi nói đây.
22b “Đức Giê-su Na-da-rét, là người đã được Thiên Chúa phái đến với anh em. Và để chứng thực sứ mệnh của Người, Thiên Chúa đã cho Người làm những phép mầu, điềm thiêng và dấu lạ giữa anh em. Chính anh em biết điều đó. 23 Theo kế hoạch Thiên Chúa đã định và biết trước, Đức Giê-su ấy đã bị nộp, và anh em đã dùng bàn tay kẻ dữ đóng đinh Người vào thập giá mà giết đi. 24 Nhưng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại, giải thoát Người khỏi những đau khổ của cái chết. Vì lẽ cái chết không tài nào khống chế được Người mãi. 25 Quả vậy, vua Đa-vít đã nói về Người rằng : Tôi luôn nhìn thấy Đức Chúa trước mặt tôi, vì Người ở bên hữu, để tôi chẳng nao lòng. 26 Bởi thế tâm hồn con mừng rỡ, và miệng lưỡi hân hoan, cả thân xác con cũng nghỉ ngơi trong niềm hy vọng. 27 Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc linh hồn con trong cõi âm ty, cũng không để Vị Thánh của Ngài phải hư nát. 28 Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống, và cho con được vui sướng tràn trề khi ở trước Thánh Nhan.
29 “Thưa anh em, xin được phép mạnh dạn nói với anh em về tổ phụ Đa-vít rằng : người đã chết và được mai táng, và mộ của người còn ở giữa chúng ta cho đến ngày nay. 30 Nhưng vì là ngôn sứ và biết rằng Thiên Chúa đã thề với người là sẽ đặt một người trong dòng dõi trên ngai vàng của người, 31 nên người đã thấy trước và loan báo sự phục sinh của Đức Ki-tô khi nói : Người đã không bị bỏ mặc trong cõi âm ty và thân xác Người không phải hư nát. 32 Chính Đức Giê-su đó, Thiên Chúa đã làm cho sống lại ; về điều này, tất cả chúng tôi xin làm chứng. 33 Thiên Chúa Cha đã ra tay uy quyền nâng Người lên, trao cho Người Thánh Thần đã hứa, để Người đổ xuống : đó là điều anh em đang thấy đang nghe.”
🌸 Đáp ca Tv 15,1-2a và 5.7-8.9-10.11 (Đ. c.1)
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
1Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
2aCon thưa cùng Chúa : Ngài là Chúa con thờ,
5Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng,
là chén phúc lộc dành cho con ;
số mạng con, chính Ngài nắm giữ.
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
7Con chúc tụng Chúa hằng thương chỉ dạy,
ngay cả đêm trường, lòng dạ nhắn nhủ con.
8Con luôn nhớ có Ngài trước mặt,
được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ.
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
9Vì thế, tâm hồn con mừng rỡ, và lòng dạ hân hoan,
thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn.
10Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc con trong cõi âm ty,
không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ.
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
11Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống :
trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề,
ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi !
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
Tung hô Tin Mừng Tv 117, 24
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Đây là ngày Chúa đã làm ra,
nào ta hãy vui mừng hoan hỷ. Ha-lê-lui-a.
🌸 Tin Mừng (Mt 28,8-15)
Hãy về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu
8 Khi ấy, các người phụ nữ vội vã rời khỏi mộ, tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giê-su hay.
9 Bỗng Đức Giê-su đón gặp các bà và nói : “Chào chị em !” Các bà tiến lại gần Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người. 10 Bấy giờ, Đức Giê-su nói với các bà : “Chị em đừng sợ ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.”
11 Các bà đang đi, thì có mấy người trong đội lính canh mồ vào thành báo cho các thượng tế biết mọi việc đã xảy ra. 12 Các thượng tế liền họp với các kỳ mục ; sau khi bàn bạc, họ cho lính một số tiền lớn, 13 và bảo : “Các anh hãy nói như thế này : Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến lấy trộm xác. 14 Nếu sự việc này đến tai quan tổng trấn, chính chúng tôi sẽ dàn xếp với quan và lo cho các anh được vô sự.” 15 Lính đã nhận tiền và làm theo lời họ dạy. Câu chuyện này được phổ biến giữa người Do-thái cho đến ngày nay.
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
🌸 Gợi ý suy niệm
Trong bốn sách Tin Mừng, các phụ nữ luôn được kể là người ra viếng mộ trước tiên.
Trong Tin Mừng Mátthêu, đó là hai bà có cùng tên Maria.
Sau khi được thiên thần giao nhiệm vụ loan báo gấp cho các môn đệ
về sự phục sinh và cuộc hẹn gặp của Thầy ở Galilê (28,7),
các bà đã mau mắn lên đường, vội vã rời bỏ ngôi mộ trống.
Ngôi mộ này là nơi các bà đặt tình cảm thân thương,
vì đây là nơi đặt xác của người Thầy yêu dấu
Bây giờ ngôi mộ không còn xác Thầy nữa, Thầy đã được trỗi dậy rồi,
nên ngôi mộ chẳng phải là nơi các bà dừng lại mà khóc lóc than van.
Nó trở nên một bằng chứng về sự sống lại của Thầỵ
Ngôi mộ trống thực sự đã đem lại một niềm vui vô bờ bến.
Chính những mất mát lại là dấu hiệu cho một sự hiện diện viên mãn hơn.
Vì thế vừa sợ hãi lại vừa hết sức vui mừng,
các bà chạy đi loan báo cho các môn đệ điều mình vừa nghe nói.
Trên con đường hối hả đi gặp các môn đệ,
các bà không ngờ mình lại là người đầu tiên được gặp Chúa phục sinh.
Điều mới nghe thiên thần nói, bây giờ được thấy tận mắt.
Thánh Mátthêu chỉ nói một cách đơn sơ: “Đức Giêsu gặp các bà” (c. 9).
Không thấy mô tả Đức Giêsu oai phong rực rỡ như thế nào.
Có vẻ Ngài gặp các bà lần này như Ngài đã từng gặp bao lần trong quá khứ.
Các bà nhận ra ngay vị Thầy được sống lại
cũng là vị Thầy chịu đóng đinh mà mình đã đi theo từ Galilê.
Chính Đức Giêsu ngỏ lời chào trước: “Chị em hãy vui lên.”
Lời chào này cũng là lời chào bình thường hằng ngày vào thời đó.
Vì thế các bà đã bạo dạn tiến lại gần, ôm chân và bái lạy Thầỵ
Như vậy các bà có thẻ thấy được và đụng chạm được Đấng phục sinh.
Các bà còn có thể nghe được lời dặn dò của Ngài.
Lời này giống lời thiên thần, chỉ có điều Ngài gọi các môn đệ là anh em:
“Hãy đi và báo cho anh em của Thầy…” (c. 10).
Các môn đệ vẫn được gọi là anh em ngay cả khi họ đã bỏ rơi Ngài.
Khi gọi họ là anh em, Đức Giêsu đã muốn tha thứ mọi vấp ngã của họ.
Đức Giêsu phục sinh đã hiện ra cho các phụ nữ trước tiên.
Nhìn thấy ngôi mộ trống chưa đủ, còn cần gặp chính Đấng phục sinh.
Khi trở về gặp các môn đệ, các bà sẽ là những người làm chứng tuyệt vời.
Không chỉ là ngôi mộ trống với lời chứng của thiên thần,
mà còn là lời chứng của chính họ, của người đã chứng kiến tận mắt và đụng chạm.
Đức Giêsu phục sinh dám nhờ các phụ nữ làm chứng,
dám nhờ các phụ nữ đi loan Tin Mừng cho các môn đệ của mình,
dù thời của Ngài người ta không tin lời chứng của phụ nữ.
Chúng ta không quên những đóng góp của các phụ nữ cho Giáo Hội từ thời đầu.
Mong vai trò ấy vẫn được đề cao và tôn trọng.
(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)
🌸 Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu phục sinh
lúc chúng con tìm kiếm Ngài trong nước mắt,
xin hãy gọi tên chúng con
như Chúa đã gọi tên
chị Maria đứng khóc lóc bên mộ.
Lúc chúng con chán nản và bỏ cuộc,
xin hãy đi với chúng con trên dặm đường dài
như Chúa đã đi với hai môn đệ Emmau.
Lúc chúng con đóng cửa vì sợ hãi,
xin hãy đến và đứng giữa chúng con
như Chúa đã đến đem bình an cho các môn đệ.
Lúc chúng con cố chấp và xa cách anh em,
xin hãy kiên nhẫn và khoan dung với chúng con
như Chúa đã không bỏ rơi ông Tôma cứng cỏi.
Lúc chúng con vất vả suốt đêm
mà không được gì,
xin hãy dọn bữa sáng cho chúng con ăn,
như Chúa đã nướng bánh và cá cho bảy môn đệ.
Lạy Chúa Giêsu phục sinh,
xin tỏ mình ra
cho chúng con thấy Ngài mỗi ngày,
để chúng con tin là Ngài đang sống, đang đến,
và đang ở thật gần bên chúng con. Amen.
(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)
🌸 Mến yêu hằng ngày
Các bà rời khỏi mộ, tuy rất “sợ hãi” nhưng cũng rất đỗi “vui mừng”. Hai cảm xúc trái ngược nhau nhưng lại kết hợp mật thiết đến lạ. Làm thế nào mà một người có thể vừa sợ hãi, lại vừa tràn ngập niềm vui được? Phải chăng nỗi sợ hãi không lấn át niềm hân hoan? Hay ngược lại, niềm vui không dập tắt đi nỗi sợ hãi?
Tất cả được đúc kết bởi kinh nghiệm về “sự sợ hãi” của những người phụ nữ thánh thiện ấy. Dường như nỗi sợ mà họ đã trải qua là một trong Bảy Ơn Đức Chúa Thánh Thần, món quà của “nỗi sợ thánh”. Đây không phải là một sự sợ hãi theo định nghĩa thông thường, nhưng đó là một sự tôn kính, thảng thốt với niềm kính sợ. Đó là món quà dành cho các bà, để các bà nhận ra những ý nghĩa thâm sâu về những gì họ đã trải qua. Cùng một lúc, các bà đã đi từ đau khổ, đến sự kinh ngạc và sau cùng là niềm hoan hỉ tràn ngập trong lòng. Những người phụ nữ đó đã trải qua cảm xúc từ sự kinh ngạc thông thường đến một niềm hi vọng rằng Chúa Giêsu đã tự đánh bại sự chết. Họ đã từng cảm thấy rối bời nhưng cũng tràn đầy niềm tin, bởi mọi thứ diễn ra đã củng cố thêm đức tin nơi họ.
Đó cũng là kinh nghiệm mà mỗi người chúng ta cần có trong ngày Thứ Hai bắt đầu tuần Bát Nhật Phục Sinh này, nghĩa là ngày đầu tiên sau khi Chúa Phục Sinh. Chúng ta sẽ kỉ niệm Lễ Phục sinh trong tám ngày liên tiếp, đến ngày cao điểm là Chúa Nhật Lòng Chúa Thương Xót.
Vì vậy, tám ngày tiếp theo là những ngày mà chúng ta nên dành thời gian để cùng hòa mình vào khung cảnh của những người phụ nữ khi họ là những người đầu tiên nhận ra Đức Giêsu đã ra khỏi mồ.
Chúng ta cần để mình dấn thân vào mầu nhiệm Phục Sinh. Chúng ta phải xem xét những gì thuộc về mầu nhiệm. Phải cố gắng nhận thức được món quà quý giá này, cùng với sự thật rằng: “trong mầu nhiệm Phục Sinh, Chúa Giêsu đã phá hủy xiềng xích của tội lỗi, và Ngài đã hủy diệt sự chết. Thật tuyệt vời!”
Bạn có thực sự hiểu rõ về sự Phục Sinh của Chúa Kitô không? Không có gì là đủ cả. Một sự thật mà chúng ta cần khiêm tốn thừa nhận rằng: chúng ta cần hiểu về sự Phục Sinh của Chúa nhiều hơn nữa. Không những phải để cho lửa Phục Sinh thấm nhuần vào mỗi người chúng ta, mà còn phải để cho những tác động của mầu nhiệm ấy thay đổi bản thân, ăn sâu vào tâm hồn, và chúng ta được mời gọi để sẻ chia niềm vui ấy cho mọi người trong cuộc sống mới này.
Khi những người phụ nữ rời khỏi ngôi mộ, Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng họ đã gặp được Chúa Kitô Phục Sinh. Và khi họ nhìn thấy Chúa Giêsu, “các bà tiến lại gần Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người”. Đây là hành động tuy nhỏ nhưng chứa đựng sự kính yêu và tôn thờ. Hành động đó cho chúng ta thấy rằng họ không chỉ tin, mà còn thể hiện sự tôn kính Ngài. Chúng ta cần bắt chước họ để được kết hợp mật thiết hơn với Chúa Giêsu.
Hôm nay, chúng ta cùng suy ngẫm về sự cao cả của mầu nhiệm Phục Sinh, và dành thời gian trong tuần này với sự tin yêu khiêm nhường. Hãy kính cẩn cúi mình xuống trước Chúa Kitô Phục Sinh. Có thể thực hiện điều đó trong sự thinh lặng của căn phòng, trong nhà thờ, hoặc bất cứ đâu mà bạn thấy thoải mái khi thể hiện sự thờ phượng, tôn thờ và lòng yêu mến Chúa. Khi bạn thực hiện điều này, bạn hãy đặt mình trước sự hiện diện của Chúa Ki-tô Phục Sinh, và hãy để Ngài bắt đầu biến đổi cách diệu kì cuộc sống của bạn!
Lạy Chúa, con tin! Con tin Chúa đã chiến thắng tội lỗi và sự chết. Cho con đi vào mầu nhiệm Phục Sinh của Ngài, đặc biệt là trong Tuần Bát Nhật này. Xin giúp con hiểu và trải nghiệm sự vinh thắng của Ngài trong cuộc sống con. Con tôn thờ Chúa với một tình mến sắt son. Chúa ơi, xin giúp con thờ kính Ngài với tất cả tấm lòng con. Chúa ơi, con tín thác vào Ngài.
—–Nhóm Bạn Đường Linh Thao biên dịch