Lời nguyện nhập lễ
???? Bài đọc 1 (Ep 4,7-16)
Đức Ki-tô là Đầu. Chính Người làm cho toàn thân lớn lên.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Ê-phê-xô
7 Thưa anh em, mỗi người chúng ta đã nhận được ân sủng tuỳ theo mức độ Đức Ki-tô ban cho. 8 Vì thế, có lời Kinh Thánh nói : Người đã lên cao, dẫn theo một đám tù ; Người đã ban ân huệ cho loài người.
9 Người đã lên nghĩa là gì, nếu không phải là Người đã xuống tận các vùng sâu thẳm dưới mặt đất ? 10 Đấng đã xuống cũng chính là Đấng đã lên cao hơn mọi tầng trời để làm cho vũ trụ được viên mãn. 11 Và chính Người đã ban ơn cho kẻ này làm Tông Đồ, người nọ làm ngôn sứ, kẻ khác làm người loan báo Tin Mừng, kẻ khác nữa làm người coi sóc và dạy dỗ. 12 Nhờ đó, dân thánh được chuẩn bị để làm công việc phục vụ, là xây dựng thân thể Đức Ki-tô, 13 cho đến khi tất cả chúng ta đạt tới sự hiệp nhất trong đức tin và trong sự nhận biết Con Thiên Chúa, tới tình trạng con người trưởng thành, tới tầm vóc viên mãn của Đức Ki-tô.
14 Như vậy, chúng ta sẽ không còn là những trẻ nhỏ, bị sóng đánh trôi giạt theo mọi chiều gió đạo lý, giữa trò bịp bợm của những kẻ giảo quyệt khéo dùng mưu ma chước quỷ để làm cho kẻ khác lầm đường. 15 Nhưng, sống theo sự thật và trong tình bác ái, chúng ta sẽ lớn lên về mọi phương diện, vươn tới Đức Ki-tô vì Người là Đầu. 16 Chính Người làm cho các bộ phận ăn khớp với nhau và toàn thân được kết cấu chặt chẽ, nhờ mọi thứ gân mạch nuôi dưỡng và mỗi chi thể hoạt động theo chức năng của mình. Như thế Người làm cho toàn thân lớn lên và được xây dựng trong tình bác ái.
???? Đáp ca Tv 121,1-2.3-4a.4b-5 (Đ. x. c.1)
Đ.Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.
1Vui dường nào khi thiên hạ bảo tôi :
“Ta cùng trẩy lên đền thánh Chúa !”
Và giờ đây, Giê-ru-sa-lem hỡi,
2cửa nội thành, ta đã dừng chân.
Đ.Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.
3Giê-ru-sa-lem khác nào đô thị
được xây nên một khối vẹn toàn.
4aTừng chi tộc, chi tộc của Chúa,
trẩy hội lên đền ở nơi đây.
Đ.Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.
4bĐể danh Chúa, họ cùng xưng tụng,
như lệnh đã truyền cho Ít-ra-en.
5Cũng nơi đó, đặt ngai xét xử,
ngai vàng của vương triều Đa-vít.
Đ.Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa.
Tung hô Tin Mừng
???? Tin Mừng (Lc 13,1-9)
Nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca
1 Lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng. 2 Đức Giê-su đáp lại rằng : “Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người Ga-li-lê khác sao ? 3 Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. 4 Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao ? 5 Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.”
6 Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này : “Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, 7 nên bảo người làm vườn : ‘Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất ?’ 8 Nhưng người làm vườn đáp : ‘Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. 9 May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi’.”
Lời nguyện tiến lễ
Kinh tiền tụng
Lời nguyện hiệp lễ
???? Gợi ý suy niệm
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu cảnh báo hai lần (cc. 3, 5).
“Nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy.”
Đức Giêsu đi từ những chuyện đau thương chết chóc
của một số người ở Galilê và Giêrusalem,
để nhắc nhở người nghe ra khỏi sự tự mãn của mình mà sám hối.
Dụ ngôn cây vả sẽ cho thấy thế nào là sám hối theo cái nhìn của Ngài.
Đơn giản sám hối là sinh trái.
Trái là điều ông chủ có ý nhắm đến khi trồng cây vả giữa vườn nho.
Ông không trồng vả để lấy củi hay bóng mát.
Cây vả có chỗ trong khu vườn và cũng có chỗ trong tâm trí ông.
Ông có một người làm vườn.
Hẳn người này đã hết sức chăm bón cho cây vả để nó sinh trái.
Ba năm trôi qua, cứ đến mùa vả, ông chủ lại đến, tìm trái và không thấy.
Những hành vi này được lặp lại như một điệp khúc mỗi năm (cc. 6-7).
Ông chủ đi từ hy vọng đến thất vọng.
Cái háo hức khi lần đầu đến cây tìm trái chẳng còn.
Ông đã kiên nhẫn, đã chờ, không phải một năm, mà ba năm.
“Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất” (c. 7).
Rõ ràng quyết định này không do sự tàn ác hay nóng nảy.
Chặt đi khi chẳng còn gì để hy vọng, khi chờ đợi đã mỏi mòn.
Cây vả đã lấy màu mỡ của đất trồng nho, mà không sinh trái.
Nó không đáp ứng ước mơ tự nhiên của ông chủ,
người đã cho nó hiện hữu ở trong khu vườn này.
“Xin cứ để cho nó lại năm nay nữa” (c. 8).
Lời xin của người làm vườn, người đã chăm sóc cây vả từ nhiều năm.
Người ấy xin cho cây vả một cơ hội,
cơ hội duy nhất và cuối cùng để tránh cái chết chắc chắn.
“Tôi sẽ vun xới, bón phân. May ra sang năm nó có trái…”
Cây vả cằn cỗi vẫn còn được hy vọng, còn được chăm sóc.
Không thấy ông chủ phản đối, chắc ông đồng ý chờ thêm một năm.
Cả ông chủ cũng nuôi lại niềm hy vọng.
Cuối cùng cây vả cằn cỗi này có ra trái không, có bị chặt không?
Dụ ngôn không cho ta câu trả lời.
Vì câu trả lời nằm ở chính tôi.
Tôi chính là cây vả ấy.
Tôi đã được trồng, được yêu, được hy vọng, được chờ, được chăm bón.
Bao điều lớn nhỏ Chúa làm cho đời tôi từ trước đến nay.
Hoa trái của cây vả đời tôi có tương xứng với những gì Chúa ban không?
Tôi suy nghĩ về sự kiên nhẫn của Chúa và cả sự thất vọng của Ngài nữa.
Chúa vẫn muốn cho tôi tiếp tục sống trên đời.
Mỗi ngày sống là quà tặng của lòng thương xót.
Còn sống là còn cơ hội để sinh trái, để bày tỏ lòng sám hối ăn năn.
Dù sao câu kết của người làm vườn tốt bụng vẫn là một đe dọa.
“Nếu không ông cứ chặt nó đi!” (c. 9).
(Lm Anton Nguyễn Cao Siêu, SJ)
???? Cầu nguyện
Như thánh Phaolô trên đường về Đamát,
xin cho con trở nên mù lòa
vì ánh sáng chói chang của Chúa,
để nhờ biết mình mù lòa mà con được sáng mắt.
Xin cho con đừng sợ ánh sáng của Chúa,
ánh sáng phá tan bóng tối trong con
và đòi buộc con phải hoán cải.
Xin cho con đừng cố chấp ở lại trong bóng tối
chỉ vì chút tự ái cỏn con.
Xin cho con khiêm tốn
để đón nhận những tia sáng nhỏ
mà Chúa vẫn gửi đến cho con mỗi ngày.
Cuối cùng, xin cho con hết lòng tìm kiếm Chân lý
để Chân lý cho con được tự do.
(Lm Anton Nguyễn Cao Siêu, SJ)
???? Mến Yêu Hằng Ngày
Hình ảnh cây vả trong bài Tin Mừng hôm nay phản chiếu chính tâm hồn của mỗi chúng ta. Trong đời sống thường ngày, rất nhiều khi chúng ta rơi vào tình trạng tội lỗi hư hỏng, sống xa rời Thiên Chúa và mâu thuẫn với mọi người xung quang thì tất yếu đời sống của chúng ta sẽ ít hoặc thậm chí là không sinh hoa trái.
Có thể hiện tại bạn không giống cây vả ấy vì bạn đang sống hiệp thông với Thiên Chúa. Nhưng nếu đến một lúc nào đó, khi bạn rơi vào tình trạng khô khan nguội lạnh, hoặc phải chật vật đấu tranh với những sầu khổ thiêng liêng, thì hãy nhìn nhận bản thân như cây vả trên. Và hãy cố gắng nhớ rằng người làm vườn, chính Chúa Giêsu, đã cam kết “sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó”.
Điểm nhấn trong đoạn Phúc Âm trên là Đức Giê-su đã không xem cây vả như loài vô dụng không có giá trị. Ngài là Đấng giàu lòng thương xót và bao dung. Cho nên, Ngài không nỡ chặt bỏ cây ấy, lại còn cam kết sẽ chăm sóc nó, tạo thêm cơ hội cho nó được đơm hoa kết trái.
Với chúng ta cũng thế, Chúa Giê-su không bao giờ từ bỏ dù chúng ta có lầm đường lạc lối và chai lì bướng bỉnh như thế nào. Ngài hằng kiên nhẫn, luôn kiếm tìm và khao khát chạm đến chúng ta để cuộc đời của chúng ta một lần nữa có thể được tái sinh và đơm nhiều hoa trái.
Tuy vậy, lời cuối của người làm vườn cũng là một lời cảnh tỉnh cho mỗi người chúng ta. Nếu không nắm bắt cơ hội mà cứ mãi khư khư trong tình trạng chai lì trơ trọi, thì chúng ta sẽ chung số phận với cây vả không sinh trái trong mùa sau – “ông sẽ chặt nó đi”.
Phản tỉnh: Liệu bạn có cảm thấy mình cần được Chúa Giê-su “vun xới chung quanh” không? Khi được vun xới, ban đầu có lẽ cây sẽ rất đau vì có thể bị đứt vài chiếc rễ. Nhưng sau đó, nhờ đất tơi xốp và phân bón mỡ màu, cây sẽ phát xum xuê, dồi dào hơn. Chúng ta cũng vậy. Đừng e ngại, hãy để Chúa Giêsu nuôi dưỡng và ấp ủ, để rồi cuộc đời ta sẽ lại tốt tươi, nảy nở và sinh nhiều hoa trái.
Lạy Chúa, con biết con luôn luôn cần đến tình yêu và sự quan phòng của Ngài. Xin cho con được nuôi dưỡng trong Ngài để con có thể sinh hoa kết quả như Ngài mong muốn ở con. Xin giúp con mở rộng cánh cửa tâm hồn, để ở đó Ngài có thể ủ ấp con, giúp con hoàn thành mọi sứ vụ Ngài giao cho con. Lạy Chúa Giê-su, con tín thác vào Chúa.
—–//—-//——
Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao
Nguồn: https://mycatholic.life/books/catholic-daily-reflections-series/ordinary-time-weeks-18-34/twenty-ninth-week-in-ordinary-time/