Bài đọc 1 St 1,1 – 2,2
Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp !
Bài trích sách Sáng thế.
1 1 Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. 2 Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước.
3 Thiên Chúa phán : “Phải có ánh sáng.” Liền có ánh sáng. 4 Thiên Chúa thấy rằng ánh sáng tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng và bóng tối. 5 Thiên Chúa gọi ánh sáng là “ngày”, bóng tối là “đêm”. Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ nhất.
6 Thiên Chúa phán : “Phải có một cái vòm ở giữa khối nước, để phân rẽ nước với nước.” 7 Thiên Chúa làm ra cái vòm đó và phân rẽ nước phía dưới vòm với nước phía trên. Liền có như vậy. 8 Thiên Chúa gọi vòm đó là “trời”. Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ hai.
9 Thiên Chúa phán : “Nước phía dưới trời phải tụ lại một nơi, để chỗ cạn lộ ra.” Liền có như vậy. 10 Thiên Chúa gọi chỗ cạn là “đất”, khối nước tụ lại là “biển”. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.
11 Thiên Chúa phán : “Đất phải sinh thảo mộc xanh tươi, cỏ mang hạt giống, và cây trên mặt đất có trái, ra trái tuỳ theo loại, trong có hạt giống.” Liền có như vậy. 12 Đất trổ sinh thảo mộc, cỏ mang hạt giống tuỳ theo loại, và cây ra trái, trong trái có hạt giống tuỳ theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp. 13 Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ ba.
14 Thiên Chúa phán : “Phải có những vầng sáng trên vòm trời, để phân rẽ ngày với đêm, để làm dấu chỉ xác định các đại lễ, ngày và năm. 15 Đó sẽ là những vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất.” Liền có như vậy. 16 Thiên Chúa làm ra hai vầng sáng lớn : vầng sáng lớn hơn để điều khiển ngày, vầng sáng nhỏ hơn để điều khiển đêm ; Người cũng làm ra các ngôi sao. 17 Thiên Chúa đặt các vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất, 18 để điều khiển ngày và đêm, và để phân rẽ ánh sáng với bóng tối. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp. 19 Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ tư.
20 Thiên Chúa phán : “Nước phải sinh ra đầy dẫy những sinh vật lúc nhúc, và loài chim phải bay lượn trên mặt đất, dưới vòm trời.” 21 Thiên Chúa sáng tạo các thuỷ quái khổng lồ, cùng mọi sinh vật vẫy vùng lúc nhúc dưới nước tuỳ theo loại, và mọi giống chim bay tuỳ theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp. 22 Thiên Chúa chúc phúc cho chúng rằng : “Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy biển ; và chim phải sinh sản cho nhiều trên mặt đất.” 23 Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ năm.
24 Thiên Chúa phán : “Đất phải sinh ra các sinh vật tuỳ theo loại : gia súc, loài bò sát và dã thú tuỳ theo loại.” Liền có như vậy. 25 Thiên Chúa làm ra dã thú tuỳ theo loại, gia súc tuỳ theo loại, và loài bò sát dưới đất tuỳ theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.
26 Thiên Chúa phán : “Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất.”
27Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình,
Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa,
Thiên Chúa sáng tạo con người có nam có nữ.
28 Thiên Chúa ban phúc lành cho họ, và Thiên Chúa phán với họ : “Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất. Hãy làm bá chủ cá biển, chim trời, và mọi giống vật bò trên mặt đất.” 29 Thiên Chúa phán : “Đây Ta ban cho các ngươi mọi thứ cỏ mang hạt giống trên khắp mặt đất, và mọi thứ cây có trái mang hạt giống, để làm lương thực cho các ngươi. 30 Còn đối với mọi dã thú, chim trời và mọi vật bò dưới đất mà có sinh khí, thì Ta ban cho chúng mọi thứ cỏ xanh tươi để làm lương thực.” Liền có như vậy. 31 Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp ! Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ sáu.
2 1 Thế là trời đất cùng với mọi thành phần đã hoàn tất. 2 Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong mọi công việc của Người, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi.
Đáp ca Tv 103,1-2a.5-6.10 và 12.13-14a.24 và 35c (Đ. x. c.30)
Đ.Lạy Chúa, xin gửi Thần Khí tới
và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này.
1Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi !
Lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ, Chúa muôn trùng cao cả !
Áo Ngài mặc : toàn oai phong lẫm liệt,
2acẩm bào Ngài khoác : muôn vạn ánh hào quang.
Đ.Lạy Chúa, xin gửi Thần Khí tới
và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này.
5Chúa lập địa cầu trên nền vững,
khôn chuyển lay muôn thuở muôn đời !
6Áo vực thẳm choàng lên trái đất,
khối nước nguồn tụ lại đỉnh non cao.
Đ.Lạy Chúa, xin gửi Thần Khí tới
và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này.
10Chúa khơi nguồn : suối tuôn thác đổ,
giữa núi đồi, lượn khúc quanh co.
12Bên dòng suối, chim trời làm tổ,
dưới lá cành cất giọng líu lo.
Đ.Lạy Chúa, xin gửi Thần Khí tới
và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này.
13Từ cao thẳm, Chúa đổ mưa xuống núi,
đất chứa chan phước lộc của Ngài.
14aNgài khiến mọc cỏ xanh nuôi sống đàn gia súc,
làm tốt tươi thảo mộc cho người thế hưởng dùng.
Đ.Lạy Chúa, xin gửi Thần Khí tới
và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này.
24Công trình Ngài, lạy Chúa, quả thiên hình vạn trạng !
Chúa hoàn thành tất cả thật khôn ngoan,
những loài Chúa dựng nên lan tràn mặt đất.
35cChúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi !
Đ.Lạy Chúa, xin gửi Thần Khí tới
và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này.
Bài đọc 2 St 22,1-18
Tổ phụ Áp-ra-ham dâng lễ tế.
Bài trích sách Sáng thế.
1 Hồi đó, Thiên Chúa thử lòng ông Áp-ra-ham. Người gọi ông : “Áp-ra-ham !” Ông thưa : “Dạ, con đây !” 2 Người phán : “Hãy đem con của ngươi, đứa con một yêu dấu của ngươi là I-xa-ác, hãy đi đến xứ Mô-ri-gia mà dâng nó làm lễ toàn thiêu ở đấy, trên một ngọn núi Ta sẽ chỉ cho.”
3 Sáng hôm sau, ông Áp-ra-ham dậy sớm, thắng lừa, đem theo hai đầy tớ và con ông là I-xa-ác, ông bổ củi dùng để đốt lễ toàn thiêu, rồi lên đường đi tới nơi Thiên Chúa bảo. 4 Sang ngày thứ ba, ông Áp-ra-ham ngước mắt lên, thấy nơi đó ở đàng xa. 5 Ông Áp-ra-ham bảo đầy tớ : “Các anh ở lại đây với con lừa, còn cha con tôi đi lên tận đàng kia ; chúng tôi làm việc thờ phượng, rồi sẽ trở lại với các anh.”
6 Ông Áp-ra-ham lấy củi dùng để đốt lễ toàn thiêu, đặt lên vai I-xa-ác, con ông. Ông cầm lửa và dao trong tay, rồi cả hai cùng đi. 7 I-xa-ác thưa với cha là ông Áp-ra-ham : “Cha !” 8 Ông Áp-ra-ham đáp : “Cha đây con !” Cậu nói : “Có lửa, có củi đây, còn chiên để làm lễ toàn thiêu đâu ?” Ông Áp-ra-ham đáp : “Chiên làm lễ toàn thiêu, chính Thiên Chúa sẽ liệu, con ạ.” Rồi cả hai cùng đi.
9 Tới nơi Thiên Chúa đã chỉ, ông Áp-ra-ham dựng bàn thờ tại đó, xếp củi lên, trói I-xa-ác con ông lại, và đặt lên bàn thờ, trên đống củi. 10 Rồi ông Áp-ra-ham đưa tay ra cầm lấy dao để sát tế con mình.
11 Nhưng sứ thần của Đức Chúa từ trời gọi ông : “Áp-ra-ham ! Áp-ra-ham !” Ông thưa : “Dạ, con đây !” 12 Người nói : “Đừng giơ tay hại đứa trẻ, đừng làm gì nó ! Bây giờ Ta biết ngươi là kẻ kính sợ Thiên Chúa : đối với Ta, con của ngươi, con một của ngươi, ngươi cũng chẳng tiếc !” 13 Ông Áp-ra-ham ngước mắt lên nhìn, thì thấy phía sau có con cừu đực bị mắc sừng trong bụi cây. Ông Áp-ra-ham liền đi bắt con cừu ấy mà dâng làm lễ toàn thiêu thay cho con mình. 14 Ông Áp-ra-ham đặt tên cho nơi này là “Đức Chúa sẽ liệu.” Bởi đó, bây giờ có câu : “Trên núi Đức Chúa sẽ liệu.”
15 Sứ thần của Đức Chúa từ trời gọi ông Áp-ra-ham một lần nữa 16 và nói : “Đây là sấm ngôn của Đức Chúa, Ta lấy chính danh Ta mà thề : bởi vì ngươi đã làm điều đó, đã không tiếc con của ngươi, con một của ngươi, 17 nên Ta sẽ thi ân giáng phúc cho ngươi, sẽ làm cho dòng dõi ngươi nên đông, nên nhiều như sao trên bầu trời, như cát ngoài bãi biển. Dòng dõi ngươi sẽ chiếm được thành trì của địch. 18 Mọi dân tộc trên mặt đất sẽ cầu chúc cho nhau được phúc như dòng dõi ngươi, chính bởi vì ngươi đã vâng lời Ta.”
Đáp ca Tv 15,5 và 8.9-10.11 (Đ. c.1)
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
5Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng,
là chén phúc lộc dành cho con ;
số mạng con, chính Ngài nắm giữ.
8Con luôn nhớ có Ngài trước mặt,
được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ.
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
9Vì thế, tâm hồn con mừng rỡ, và lòng dạ hân hoan,
thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn.
10Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc con trong cõi âm ty,
không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ.
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
11Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống :
trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề,
ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi !
Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.
🌸 Bài đọc 3 (Xh 14,15 – 15,1a)
Con cái Ít-ra-en đi vào giữa lòng biển khô cạn.
Bài trích sách Xuất hành
14 15 Khi ấy, con cái Ít-ra-en thấy người Ai-cập tiến đến sau lưng, thì kinh hãi, liền lớn tiếng kêu cầu Đức Chúa. Đức Chúa phán với ông Mô-sê : “Có gì mà phải kêu cứu Ta ? Hãy bảo con cái Ít-ra-en cứ nhổ trại. 16 Phần ngươi, cầm gậy lên, giơ tay trên mặt biển, rẽ nước ra cho có lối đi khô ráo ngay giữa lòng biển, để con cái Ít-ra-en đi vào. 17 Còn Ta, Ta sẽ làm cho lòng người Ai-cập ra chai đá. Chúng sẽ tiến vào theo sau các ngươi. Bấy giờ Ta sẽ được vẻ vang hiển hách khi đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy. 18 Người Ai-cập sẽ biết rằng chính Ta là Đức Chúa, khi Ta được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng chiến xa và kỵ binh của vua ấy.”
19 Thiên sứ của Thiên Chúa đang đi trước hàng ngũ Ít-ra-en, lại rời chỗ mà xuống đi đàng sau họ. Cột mây bỏ phía trước mà đứng về phía sau, 20 chen vào giữa hàng ngũ Ai-cập và hàng ngũ Ít-ra-en. Bên kia, mây toả mịt mù, bên này, mây lại sáng soi đêm tối, khiến cho hai bên suốt đêm không xáp lại gần nhau được. 21 Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, Đức Chúa cho một cơn gió đông thổi mạnh suốt đêm, dồn biển lại, khiến biển hoá thành đất khô cạn. Nước rẽ ra, 22 và con cái Ít-ra-en đi vào giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu. 23 Quân Ai-cập đuổi theo ; toàn thể chiến mã, chiến xa và kỵ binh của Pha-ra-ô tiến vào giữa lòng biển, đằng sau dân Ít-ra-en. 24 Vào lúc gần sáng, từ cột lửa và mây, Đức Chúa nhìn xuống hàng ngũ Ai-cập, Người gây rối loạn trong hàng ngũ chúng. 25 Người làm cho chiến xa kẹt bánh, khiến chúng phải vất vả mới di chuyển nổi. Quân Ai-cập bảo nhau : “Ta phải trốn bọn Ít-ra-en, vì Đức Chúa chiến đấu chống lại người Ai-cập để giúp họ.” 26 Đức Chúa phán với ông Mô-sê : “Hãy giơ tay trên mặt biển, nước sẽ ập xuống trên quân Ai-cập cùng với chiến xa và kỵ binh của chúng.” 27 Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, và biển ập lại như cũ, vào lúc tảng sáng. Quân Ai-cập đang chạy trốn thì gặp nước biển, Đức Chúa xô ngã quân Ai-cập giữa lòng biển. 28 Nước ập xuống, vùi lấp chiến xa và kỵ binh, vùi lấp toàn thể quân lực của Pha-ra-ô đã theo dân Ít-ra-en đi vào lòng biển. Không một tên nào sống sót. 29 Còn con cái Ít-ra-en đã đi giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu. 30 Ngày đó, Đức Chúa đã cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ai-cập. Ít-ra-en thấy quân Ai-cập phơi thây trên bờ biển. 31 Ít-ra-en thấy Đức Chúa đã ra tay hùng mạnh đánh quân Ai-cập. Toàn dân kính sợ Đức Chúa, tin vào Đức Chúa, tin vào ông Mô-sê, tôi trung của Người.
15 1a Bấy giờ ông Mô-sê cùng với con cái Ít-ra-en hát mừng Đức Chúa bài ca sau đây. Họ ca rằng :
🌸 Đáp ca Xh 15,1b-2.3-4.5-6.17-18 (Đ. x. c.1b)
Đ.Nào ta hát mừng Chúa,
Đấng cao cả uy hùng.
1bTôi xin hát mừng Chúa,
Đấng cao cả uy hùng :
Kỵ binh cùng chiến mã,
Người xô xuống đại dương.
2Chúa là sức mạnh tôi,
là Đấng tôi ca ngợi,
chính Người cứu độ tôi.
Người là Chúa tôi thờ,
xin dâng lời vinh chúc,
Người là Chúa tổ tiên,
xin mừng câu tán tụng.
Đ.Nào ta hát mừng Chúa,
Đấng cao cả uy hùng.
3Người là trang chiến binh,
danh Người là “Đức Chúa !”
4Xa mã Pha-ra-ô,
Người xô xuống lòng biển,
tướng dũng với binh hùng
chết chìm trong Biển Sậy.
Đ.Nào ta hát mừng Chúa,
Đấng cao cả uy hùng.
5Vực thẳm vùi lấp chúng,
chúng chìm xuống nước sâu
chẳng khác nào hòn đá.
6Lạy Chúa, tay hữu Ngài
đã biểu dương sức mạnh.
Tay hữu Ngài, lạy Chúa,
đã nghiền nát địch quân.
Đ.Nào ta hát mừng Chúa,
Đấng cao cả uy hùng.
17Ngài cho dân tiến vào,
định cư họ trên núi,
núi gia nghiệp của Ngài.
Lạy Chúa, chính nơi đây
Ngài chọn làm chỗ ở,
đây cũng là đền thánh
tự tay Ngài lập nên.
18Chúa là vua hiển trị
đến muôn thuở muôn đời.
Đ.Nào ta hát mừng Chúa,
Đấng cao cả uy hùng.
Bài đọc 4 Is 54,5-14
Vì Đấng chuộc ngươi về vẫn trọn tình vẹn nghĩa, nên Người lại xót thương.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a
5Đức Chúa phán với thành Giê-ru-sa-lem :
Đấng cùng ngươi sánh duyên cầm sắt
chính là Đấng đã tác thành ngươi,
tôn danh Người là Đức Chúa các đạo binh ;
Đấng chuộc ngươi về, chính là Đức Thánh của Ít-ra-en,
tước hiệu Người là Thiên Chúa toàn cõi đất.
6Phải, Đức Chúa đã gọi ngươi về,
như người đàn bà bị ruồng bỏ, tâm thần sầu muộn.
“Người vợ cưới lúc thanh xuân, ai mà rẫy cho đành ?”,
Thiên Chúa ngươi phán như vậy.
7Trong một thời gian ngắn, Ta đã ruồng bỏ ngươi,
nhưng vì lòng thương xót vô bờ, Ta sẽ đón ngươi về tái hợp.
8Lúc lửa giận bừng bừng,
Ta đã một thời ngoảnh mặt chẳng nhìn ngươi,
nhưng vì tình nghĩa ngàn đời, Ta lại chạnh lòng thương xót,
Đức Chúa, Đấng cứu chuộc ngươi, phán như vậy.
9Ta cũng sẽ làm như thời Nô-ê : lúc đó, Ta đã thề rằng
hồng thuỷ sẽ không tràn ngập mặt đất nữa,
cũng vậy, nay Ta thề
sẽ không còn nổi giận và hăm doạ ngươi đâu.
10Núi có dời có đổi, đồi có chuyển có lay,
tình nghĩa của Ta đối với ngươi vẫn không thay đổi,
giao ước hoà bình của Ta cũng chẳng chuyển lay,
Đức Chúa là Đấng thương xót ngươi phán như vậy.
11Hỡi thành đô khốn đốn, ba chìm bảy nổi, không người ủi an !
Này, đá của ngươi, Ta lấy phẩm màu tô điểm,
nền móng ngươi, Ta đặt trên lam ngọc,
12lỗ châu mai tường thành, Ta xây bằng hồng ngọc,
các cửa thành ngươi, bằng pha lê,
tường trong luỹ ngoài, toàn đá quý.
13Con cái ngươi, Đức Chúa đều dạy dỗ,
chúng sẽ được vui hưởng thái bình.
14Nền tảng vững bền của ngươi sẽ là đức công chính ;
ngươi sẽ thoát khỏi áp bức, không còn phải sợ chi,
sẽ thoát khỏi kinh hoàng,
vì kinh hoàng sẽ không đến gần ngươi nữa.
Đáp ca Tv 29,2 và 4.5-6.11-12a và 13b (Đ. c.2a)
Đ.Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt.
2Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt,
không để quân thù đắc chí nhạo cười con.
4Lạy Chúa, từ âm phủ Ngài đã kéo con lên,
tưởng đã xuống mồ mà Ngài thương cứu sống.
Đ.Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt.
5Hỡi những kẻ tín trung, hãy đàn ca mừng Chúa,
cảm tạ thánh danh Người.
6Người nổi giận, giận trong giây lát,
nhưng yêu thương, thương suốt cả đời.
Lệ có rơi khi màn đêm buông xuống,
hừng đông về đã vọng tiếng hò reo.
Đ.Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt.
11Lạy Chúa, xin lắng nghe và xót thương con,
lạy Chúa, xin phù trì nâng đỡ.
12aKhúc ai ca, Chúa đổi thành vũ điệu.
13bLạy Chúa là Thiên Chúa con thờ,
xin tạ ơn Ngài mãi mãi ngàn thu.
Đ.Lạy Chúa, con xin tán dương Ngài,
vì đã thương cứu vớt.
Bài đọc 5 Is 55,1-11
Hãy đến với Ta, thì các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ lập với các ngươi một giao ước vĩnh cửu.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a
1Đức Chúa phán như sau :
Đến cả đi, hỡi những người đang khát, nước đã sẵn đây !
Dù không có tiền bạc, cứ đến mua mà dùng ;
đến mua rượu mua sữa, không phải trả đồng nào.
2Sao lại phí tiền bạc vào của không nuôi sống,
tốn công lao vất vả vào thứ chẳng làm cho chắc dạ no lòng ?
Hãy chăm chú nghe Ta, thì các ngươi sẽ được ăn ngon,
được thưởng thức cao lương mỹ vị.
3Hãy lắng tai và đến với Ta,
hãy nghe thì các ngươi sẽ được sống.
Ta sẽ lập với các ngươi một giao ước vĩnh cửu,
để trọn bề nhân nghĩa với Đa-vít.
4Này, Ta đã đặt Đa-vít làm nhân chứng cho các dân,
làm thủ lãnh chỉ huy các nước.
5Này, ngươi sẽ chiêu tập một dân tộc ngươi không quen biết ;
một dân tộc không quen biết ngươi sẽ chạy đến với ngươi,
vì Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, vì Đức Thánh của Ít-ra-en
đã làm cho ngươi được vinh hiển.
6Hãy tìm Đức Chúa khi Người còn cho gặp,
kêu cầu Người lúc Người ở kề bên.
7Kẻ gian ác, hãy bỏ đường lối mình đang theo,
người bất lương, hãy bỏ tư tưởng mình đang có
mà trở về với Đức Chúa -và Người sẽ xót thương-,
về với Thiên Chúa chúng ta, vì Người sẽ rộng lòng tha thứ.
8Thật vậy, tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi,
và đường lối các ngươi không phải là đường lối của Ta
– sấm ngôn của Đức Chúa.
9Trời cao hơn đất chừng nào
thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi,
và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng các ngươi chừng ấy.
10Cũng như mưa với tuyết sa xuống từ trời
không trở về trời nếu chưa thấm xuống đất,
chưa làm cho đất phì nhiêu và đâm chồi nẩy lộc,
cho kẻ gieo có hạt giống, cho người đói có bánh ăn,
11thì lời Ta cũng vậy, một khi xuất phát từ miệng Ta,
sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt kết quả,
chưa thực hiện ý muốn của Ta,
chưa chu toàn sứ mạng Ta giao phó.
Đáp ca Is 12,2-3.4bcd.5-6 (Đ. c.3)
Đ.Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ.
2Đây chính là Thiên Chúa cứu độ tôi,
tôi tin tưởng và không còn sợ hãi,
bởi vì Chúa là sức mạnh tôi,
là Đấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi.
3Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ.
Đ.Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ.
4bcdHãy tạ ơn Chúa, cầu khẩn danh Người,
vĩ nghiệp của Người, loan báo giữa muôn dân,
và nhắc nhở : danh Người siêu việt.
Đ.Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ.
5Đàn ca lên mừng Chúa,
vì Người đã thực hiện bao kỳ công ;
điều đó, phải cho cả địa cầu được biết.
6Dân Xi-on, hãy mừng rỡ reo hò,
vì giữa ngươi, Đức Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại !
Đ.Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ.
Bài đọc 6 Br 3,9-15.32 – 4,4
Hãy dõi theo ánh sáng của Chúa mà tiến bước về chốn huy hoàng.
Bài trích sách ngôn sứ Ba-rúc
39Nghe đi nào, hỡi Ít-ra-en,
những mệnh lệnh tặng ban sự sống,
hãy lắng tai hiểu lẽ khôn ngoan.
10Vì đâu, Ít-ra-en hỡi, vì đâu
ngươi phải nương thân trên đất thù địch,
phải mòn hao nơi xứ lạ quê người ?
11Vì đâu ngươi bị nhiễm uế giữa đám thây ma,
phải nằm chung với những người ở trong âm phủ ?
12Âu cũng vì ngươi đã bỏ Nguồn Mạch Khôn Ngoan.
13Nếu ngươi cứ bước đi theo đường Đức Chúa,
hẳn muôn đời ngươi đã được an vui.
14Hãy học cho biết đâu là khôn ngoan,
đâu là sức mạnh, đâu là thông hiểu,
đâu là trường thọ và sự sống,
đâu là ánh sáng soi con mắt, và đâu là bình an.
15Nhưng ai tìm thấy nơi cự ngụ,
và vào được kho tàng của đức khôn ngoan ?
32Chỉ mình Đấng Toàn Tri mới biết đức khôn ngoan,
chỉ có trí tuệ Người mới thông suốt được.
Người đã thiết lập cõi đất cho bền vững muôn đời,
đã cho thú vật tràn đầy mặt đất.
33Người sai ánh sáng, ánh sáng liền đi ;
gọi ánh sáng lại, ánh sáng run rẩy vâng lời.
34Các tinh tú, mỗi ngôi ở vị trí mình, tưng bừng chiếu sáng.
35Người gọi chúng, chúng thưa : Có mặt,
và hân hoan chiếu sáng mừng Đấng tạo nên mình.
36Chính Người là Thiên Chúa chúng ta,
chẳng có ai sánh được như Người.
37Mọi nẻo đường đưa tới hiểu biết, Người đều tinh thông,
chính Người đã vạch ra cho Gia-cóp, tôi trung của Người,
cho Ít-ra-en, kẻ Người yêu quý.
38Rồi đức khôn ngoan xuất hiện trên mặt đất
và đã sống giữa loài người.
41Đức khôn ngoan
là huấn giới của Thiên Chúa ghi trong Sách Luật,
Luật tồn tại cho đến muôn đời.
Ai gắn bó với Lề Luật thì sẽ được sống ;
còn ai lìa bỏ ắt sẽ phải chết.
2Hỡi Gia-cóp, hãy quay trở về đón nhận Lề Luật,
hãy dõi theo ánh sáng của Lề Luật
mà tiến bước về chốn huy hoàng !
3Vinh quang của ngươi, chớ nhường cho người khác,
đặc ân của ngươi, đừng trao cho dân ngoại.
4Hỡi Ít-ra-en, chúng ta có phúc dường nào,
vì được biết những gì làm đẹp lòng Thiên Chúa !
Đáp ca Tv 18B,8.9.10.11 (Đ. Ga 6,68c)
Đ.Lạy Chúa, Chúa mới có những lời đem lại sự sống đời đời.
8Luật pháp Chúa quả là hoàn thiện,
bổ sức cho tâm hồn.
Thánh ý Chúa thật là vững chắc,
cho người dại nên khôn.
Đ.Lạy Chúa, Chúa mới có những lời đem lại sự sống đời đời.
9Huấn lệnh Chúa hoàn toàn ngay thẳng,
làm hoan hỷ cõi lòng.
Mệnh lệnh Chúa xiết bao minh bạch,
cho đôi mắt rạng ngời.
Đ.Lạy Chúa, Chúa mới có những lời đem lại sự sống đời đời.
10Lòng kính sợ Chúa luôn trong trắng,
tồn tại đến muôn đời.
Quyết định Chúa phù hợp chân lý,
hết thảy đều công minh.
Đ.Lạy Chúa, Chúa mới có những lời đem lại sự sống đời đời.
11Thật quý báu hơn vàng,
hơn vàng y muôn lượng,
ngọt ngào hơn mật ong,
hơn mật ong nguyên chất.
Đ.Lạy Chúa, Chúa mới có những lời đem lại sự sống đời đời.
Bài đọc 7 Ed 36,16-17a.18-28
Ta sẽ rảy nước thanh sạch trên các ngươi, và ban tặng các ngươi một quả tim mới.
Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en
16 Bấy giờ, có lời Đức Chúa phán với tôi rằng : 17a Hỡi con người, con cái nhà Ít-ra-en đang cư ngụ trên đất của chúng, đã làm cho đất ấy ra ô uế vì lối sống và các hành vi của chúng. 18 Ta đã trút xuống trên chúng cơn thịnh nộ của Ta vì máu chúng đã đổ ra trên đất ấy và làm cho đất ấy ra ô uế vì các việc ô uế của chúng. 19 Ta đã tung chúng đi các dân và gieo chúng vào các nước. Ta đã căn cứ vào lối sống và các hành vi của chúng mà xét xử. 20 Chúng đã làm cho danh Ta bị xúc phạm giữa các dân mà chúng đi đến, khiến người ta nói về chúng rằng : “Đó là dân của Đức Chúa, chúng đã phải ra khỏi xứ của Người.” 21 Nhưng Ta ái ngại cho thánh danh Ta đã bị nhà Ít-ra-en xúc phạm giữa các dân mà chúng đi đến. 22 Vì thế, ngươi hãy nói với nhà Ít-ra-en : Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này : Hỡi nhà Ít-ra-en, không phải vì các ngươi mà Ta hành động, mà vì danh thánh của Ta đã bị các ngươi xúc phạm giữa các dân các ngươi đã đi đến. 23 Ta sẽ biểu dương danh thánh thiện vĩ đại của Ta đã bị xúc phạm giữa chư dân, danh mà các ngươi đã xúc phạm ở giữa chúng. Bấy giờ chư dân sẽ nhận biết chính Ta là Đức Chúa -sấm ngôn của Đức Chúa là Chúa Thượng- khi Ta biểu dương sự thánh thiện của Ta nơi các ngươi ngay trước mắt chúng. 24 Bấy giờ, Ta sẽ đem các ngươi ra khỏi các dân tộc, sẽ quy tụ các ngươi lại từ khắp các nước, và sẽ dẫn các ngươi về đất của các ngươi. 25 Rồi Ta sẽ rảy nước thanh sạch trên các ngươi và các ngươi sẽ được thanh sạch, các ngươi sẽ được sạch mọi ô uế và mọi tà thần. 26 Ta sẽ ban tặng các ngươi một quả tim mới, sẽ đặt thần khí mới vào lòng các ngươi. Ta sẽ bỏ đi quả tim bằng đá khỏi thân mình các ngươi và sẽ ban tặng các ngươi một quả tim bằng thịt. 27 Chính thần trí của Ta, Ta sẽ đặt vào lòng các ngươi, Ta sẽ làm cho các ngươi đi theo thánh chỉ, tuân giữ các phán quyết của Ta và đem ra thi hành. 28 Các ngươi sẽ cư ngụ trong đất Ta đã ban cho tổ tiên các ngươi. Các ngươi sẽ là dân của Ta. Còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi.
Đáp ca Tv 41,3.5bcd ; Tv 42,3.4 (Đ. Tv 41,2)
Đ.Như nai rừng mong mỏi
tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong
được gần Ngài, lạy Chúa.
41 3Linh hồn con khao khát Chúa Trời,
là Chúa Trời hằng sống.
Bao giờ con được đến
vào bệ kiến Tôn Nhan ?
Đ.Như nai rừng mong mỏi
tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong
được gần Ngài, lạy Chúa.
5bcdTôi tiến về lều thánh cao sang
đến tận nhà Thiên Chúa,
cùng muôn tiếng reo mừng tán tạ,
giữa sóng người trẩy hội tưng bừng.
Đ.Như nai rừng mong mỏi
tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong
được gần Ngài, lạy Chúa.
42 3Xin Ngài thương sai phái
ánh sáng và chân lý của Ngài,
để soi đường dẫn lối con đi
về núi thánh, lên đền Ngài ngự.
Đ.Như nai rừng mong mỏi
tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong
được gần Ngài, lạy Chúa.
4Con sẽ bước tới bàn thờ Thiên Chúa,
tới gặp Thiên Chúa, nguồn vui của lòng con.
Con gảy đàn dâng câu cảm tạ,
lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ.
Đ.Như nai rừng mong mỏi
tìm về suối nước trong,
hồn con cũng trông mong
được gần Ngài, lạy Chúa.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa, Chúa đã dùng ánh vinh quang của Ðức Kitô sống lại làm cho đêm thánh này rực sáng. Xin cử Thánh Thần đến đổi mới và làm cho chúng con thêm lòng hiếu thảo để phục vụ Chúa tận tình. Chúng con cầu xin …
🌸 Thánh thư (Rm 6,3-11)
Một khi Đức Ki-tô sống lại từ cõi chết, thì không bao giờ Người chết nữa.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma
3 Thưa anh em, anh em không biết rằng : khi chúng ta được dìm vào nước thanh tẩy, để thuộc về Đức Ki-tô Giê-su, là chúng ta được dìm vào trong cái chết của Người sao ? 4 Vì được dìm vào trong cái chết của Người, chúng ta đã cùng được mai táng với Người. Bởi thế, cũng như Người đã được sống lại từ cõi chết nhờ quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, thì chúng ta cũng được sống một đời sống mới.
5 Thật vậy, vì chúng ta đã nên một với Đức Ki-tô nhờ được chết như Người đã chết, thì chúng ta cũng sẽ nên một với Người, nhờ được sống lại như Người đã sống lại. 6 Chúng ta biết rằng : con người cũ nơi chúng ta đã bị đóng đinh vào thập giá với Đức Ki-tô, như vậy, con người do tội lỗi thống trị đã bị huỷ diệt, để chúng ta không còn làm nô lệ cho tội lỗi nữa. 7 Quả thế, ai đã chết, thì thoát khỏi quyền của tội lỗi.
8 Nếu chúng ta đã cùng chết với Đức Ki-tô, chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người : đó là niềm tin của chúng ta. 9 Thật vậy, chúng ta biết rằng : một khi Đức Ki-tô đã sống lại từ cõi chết, thì không bao giờ Người chết nữa, cái chết chẳng còn quyền chi đối với Người. 10 Người đã chết, là chết đối với tội lỗi, và một lần là đủ. Nay Người sống, là sống cho Thiên Chúa. 11 Anh em cũng vậy, hãy coi mình như đã chết đối với tội lỗi, nhưng nay lại sống cho Thiên Chúa, trong Đức Ki-tô Giê-su.
🌸 Đáp ca (Tv 117,1-2.16ab và 17.22-23)
Đ.Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
1Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
2Ít-ra-en hãy nói lên rằng :
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Đ.Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
16abTay hữu Chúa đã ra oai thần lực,
tay hữu Chúa giơ cao.
17Tôi không phải chết, nhưng tôi sẽ sống,
để loan báo những công việc Chúa làm.
Đ.Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
22Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ
lại trở nên đá tảng góc tường.
23Đó chính là công trình của Chúa,
công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.
Đ.Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
🌸 Tin Mừng (Mc 16,1-8)
Đức Giê-su Na-da-rét, Đấng bị đóng đinh, đã trỗi dậy rồi !
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô
1 Hết ngày sa-bát, bà Ma-ri-a Mác-đa-la với bà Ma-ri-a mẹ ông Gia-cô-bê, và bà Sa-lô-mê, mua dầu thơm để đi ướp xác Đức Giê-su. 2 Sáng tinh sương ngày thứ nhất trong tuần, lúc mặt trời hé mọc, các bà ra mộ.
3 Các bà bảo nhau : “Ai sẽ lăn tảng đá ra khỏi cửa mộ giùm ta đây ?” 4 Nhưng vừa ngước mắt lên, các bà đã thấy tảng đá lăn ra một bên rồi, mà tảng đá ấy lớn lắm. 5 Vào trong mộ, các bà thấy một người thanh niên ngồi bên phải, mặc áo trắng ; các bà hoảng sợ. 6 Nhưng người thanh niên liền nói : “Đừng hoảng sợ ! Các bà tìm Đức Giê-su Na-da-rét, Đấng bị đóng đinh chứ gì ! Người đã trỗi dậy rồi, không còn đây nữa. Chỗ đã đặt Người đây này ! 7 Xin các bà về nói với môn đệ Người và ông Phê-rô rằng Người sẽ đến Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người như Người đã nói với các ông.” 8 Vừa ra khỏi mộ, các bà liền chạy trốn, run lẩy bẩy, hết hồn hết vía. Các bà chẳng nói gì với ai, vì sợ hãi.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin thương nhận lời cầu và của lễ chúng con dâng tiến Chúa để lễ tế này, khơi nguồn từ mầu nhiệm Vượt Qua, trở nên thần dược đem lại cho chúng con sức sống muôn đời. Chúng con cầu xin …
Kinh tiền tụng
Lạy Chúa, chúng con tuyên xưng Chúa mọi lúc, nhất là trong đêm cực thánh này, chúng con càng hãnh diện tung hô Chúa khi Ðức Kitô đã được hiến tế làm Chiên Vượt qua của chúng con, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con. Vì chính Người là Chiên thật đã xoá bỏ tội trần gian, Người đã chết để diệt trừ sự chết nơi chúng con, và sống lại để phục hồi sự sống cho chúng con. Vì thế, với niềm hân hoan chứa chan trong lễ Phục Sinh, toàn thể nhân loại trên khắp địa cầu đều nhảy mừng. Cũng vậy, các Dũng thần và các Quyền thần không ngừng hát bài ca chúc tụng vinh quang Chúa rằng:
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa đã dùng những bí tích Vượt Qua nuôi dưỡng chúng con; xin ban Thánh Thần là nguồn mạch tình yêu giúp chúng con biết tâm đầu ý hợp, và chân thành yêu thương nhau. Chúng con cầu xin …
🌸 Gợi ý suy niệm
Sau hai buổi tối chờ đợi trong đau đớn và thấp thỏm lo âu,
sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, ngày Chúa nhật của chúng ta,
những phụ nữ đến viếng mộ của Thầy Giêsu, và đem theo dầu thơm để xức xác.
Các bà đã đi theo và giúp đỡ Thầy từ hồi ở Galilê (Mc 15, 41).
Trong những ngày qua, họ đã lên Giêrusalem chứng kiến Thầy bị đóng đinh (15, 40).
và có người còn đến xem tận mắt chỗ mai táng Thầy (15, 47).
Chúng ta có thể cảm được nỗi đau nơi trái tim của những phụ nữ.
Nhưng sáng sớm hôm nay, mặt trời đã mọc, ánh sáng đã bừng lên.
Ai quên được chuyện bóng tối đã bao phủ khắp mặt đất ngay giữa trưa?
Bóng tối ngạo nghễ chiến thắng khi Thầy Giêsu chết trên thập giá.
Nhưng chuyện ấy đã qua rồi, hoàn toàn qua rồi.
Bây giờ là giờ của ánh sáng, của sự sống, của mặt trời đến thăm.
Thiên Chúa cho thấy sự hiện diện hùng mạnh của Ngài nơi vùng chết chóc.
Một tảng đá rất lớn che cửa mộ, ai sẽ giúp các phụ nữ yếu đuối này lăn ra?
Vậy mà vừa ngước lên nhìn, các bà thấy nó đã được lăn ra rồi (c. 4).
Thiên Chúa làm điều tưởng như không thể.
Các bà đi tìm xác Thầy thì không gặp, lại gặp một thiên thần
dưới dạng một thanh niên mặc áo trắng ngồi trong mộ (c. 5).
Thật là đáng sợ khi thấy sự linh thánh cao cả lại gần gũi mình đến thế.
Vị thiên thần này loan báo cho các bà Tin Mừng mà họ chẳng dám nghĩ tới.
Đây là việc Thiên Chúa đã làm cho Thầy của họ:
“Đức Giêsu Nadarét, Đấng đã bị đóng đinh, Đấng ấy đã được trỗi dậy rồi.”
Đấng là Con, đã khó nhọc xin vâng ý Cha trong vườn Dầu,
Đấng đã chấp nhận uống chén đắng, hiến mạng làm giá chuộc (Mc 10, 45),
Đấng có vẻ bị Cha ruồng rẫy khi chịu đóng đinh trên thập giá (15, 34),
Đấng ấy nay được Cha phục sinh, được Thiên Chúa nâng dậy rồi.
Xác Ngài không còn đây, đây chỉ là chỗ trước đây người ta đặt Ngài nằm.
Thiên Chúa đã bất ngờ chuyển thất bại thành chiến thắng cho Con của Ngài.
Ánh sáng đã thắng bóng tối, sự sống đã thắng sự chết,
tình yêu đã thắng hận thù, công lý và sự thật đã thắng bất công và dối trá.
Chiến thắng của Giêsu là chiến thắng của những người cùng thân phận như Ngài.
Đây là khởi đầu cho chiến thắng chung cục của Thiên Chúa vào ngày tận thế.
Vị thiên thần nhờ các bà nhắn giùm các môn đệ
về cái hẹn sau khi ăn bữa Tiệc Ly của Thầy Giêsu:
“Sau khi được trỗi dậy, Thầy sẽ đến Galilê trước anh em” (14, 28).
Bây giờ “Thầy đang đến Galilê trước các ông rồi…” (15, 7).
Nhưng theo thánh Marcô, các bà đã không nhắn, “họ chẳng nói gì với ai.”
Họ hoảng sợ, chạy trốn khỏi mộ, run lẩy bẩy, hết hồn hết vía (c. 8).
Như thế các phụ nữ phần nào cũng giống các môn đệ, sợ hãi và trốn chạy.
Họ đã theo Thầy Giêsu đến tận cùng của cái chết bi đát,
nhưng họ lại hoảng sợ trước ngôi mộ trống, trước Tin Mừng Phục sinh.
Dầu vậy Thiên Chúa cũng thu xếp để Đấng phục sinh gặp lại các môn đệ.
nên cuộc hẹn gặp ấy không vì các phụ nữ mà bị đổ vỡ.
Làm sao ta không sợ hãi và chạy trốn trước việc đi loan báo Chúa Phục sinh?
Làm sao ta không chỉ dừng lại trước cửa mộ, trước cái chết của Chúa?
Mầu nhiệm Phục sinh thật là cao cả, nhưng mầu nhiệm ấy vẫn gọi ta đến gần.
Ta phải sống mầu nhiệm đó mới thực sự là sống mầu nhiệm Vượt Qua.
“Hãy về nói với môn đệ của Người…” (c. 7).
hãy về nói với thế giới quanh ta rằng Đức Giêsu phục sinh muốn hẹn gặp họ.
“Ở đó các ông sẽ thấy Người…”
Thế giới hôm nay cần thấy Đấng chịu đóng đinh, Đấng đang sống biết bao!
(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)
🌸 Cầu nguyện
Lạy Chúa phục sinh,
vì Chúa đã phục sinh
nên con thấy mình chẳng còn gì phải sợ.
Vì Chúa đã phục sinh
nên con được tự do bay cao,
không bị nỗi sợ hãi của phận người chi phối,
sợ thất bại, sợ khổ đau,
sợ nhục nhã và cái chết lúc tuổi đời dang dở.
Vì Chúa đã phục sinh
nên con hiểu cái liều của người kitô hữu
là cái liều chín chắn và có cơ sở.
Cái liều của những nữ tu phục vụ ở trại phong.
Cái liều của cha Kolbê chết thay cho người khác.
Cái liều của bậc cha ông đã hiến mình vì Đạo.
Sự Phục Sinh của Chúa là một lời mời gọi
mang một sức thu hút mãnh liệt
khiến con đổi cái nhìn về cuộc đời:
nhìn tất cả từ trên cao
để nhận ra giá trị thực sự của từng thụ tạo.
Sự Phục Sinh của Chúa
giúp con dám sống tận tình hơn
với Chúa và với mọi người.
Và con hiểu mình chẳng mất gì,
nhưng lại được tất cả.
(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)
🌸 Học hỏi Phúc Âm
- Đọc Mc 16,1-2. Cho biết tên của ba phụ nữ đi mua hương liệu. Họ mua vào lúc nào? Họ đi ra mộ vào lúc nào, để làm gì?
- Đọc Mc 15,45-46. Ông Giô-xếp có dùng hương liệu khi táng xác Chúa không? Đọc Mc 16,1. Ba phụ nữ mua hương liệu để làm gì? Hương liệu có công dụng gì?
- Đọc Mc 16,3. Các bà có biết cửa mộ của Đức Giêsu được lấp bởi một tảng đá không? Đọc Mc 15,46-47. Bạn biết gì về cách mai táng của người Do-thái?
- Đọc Mc 16,3-4. Hãy cho biết cảm tưởng của các bà khi thấy tảng đã lớn che cửa mộ bị lăn ra? Khi ra thăm mộ, các bà có mong gặp được Chúa phục sinh không?
- Đọc Mc 16,5. Người thanh niên mặc áo trắng là ai? Đọc Mt 28,2-3; Lc 24,4; Ga 20,12. Các bà hoảng sợ, điều đó có lạ không? Đọc Lc 1,12.29-30; 2,9-10.
- Đọc Mc 16,6. Đây là lời mặc khải của vị thiên thần. Theo bạn, câu này quan trọng ở những điểm nào?
- Đọc Mc 16,7. Bạn nghĩ gì về cái hẹn này của Đấng phục sinh với các môn đệ? Đọc Mc 14,28.
- Đọc Mc 16,8. Câu kết này có làm bạn chưng hửng không? Khi thấy phản ứng của các bà như vậy, bạn thường đặt những câu hỏi nào?
GỢI Ý SUY NIỆM
Bạn nghĩ gì về việc các phụ nữ ra thăm mộ Chúa lúc sáng sớm, đem theo dầu thơm? Các phụ nữ là những người đầu tiên nghe thiên thần loan báo Tin Mừng Chúa phục sinh. Họ cũng là những người được yêu cầu đi báo Tin Mừng ấy cho các môn đệ. Bạn thấy phụ nữ có thể đảm nhận thêm việc gì trong giáo xứ của bạn?
PHẦN TRẢ LỜI
- Sau khi Đức Giêsu bị bắt ở vườn Ghếtsêmani, tất cả các môn đệ đều bỏ Thầy mà chạy trốn (Mc 14,50), chỉ trừ Phêrô. Ông theo Thầy từ xa và vào dinh thượng tế, ở đó ông đã chối Thầy ba lần (Mc 14,54.66-72). Khi Đức Giêsu chết trên thập giá, Tin Mừng Máccô nói đến sự hiện diện của một nhóm phụ nữ. Họ nhìn Ngài từ xa (Mc 15,40). Đây là nhóm các bà “đã đi theo và phục vụ Đức Giêsu khi Người còn ở Galilê”. Họ đã “cùng với Người lên Giêrusalem” trong dịp lễ Vượt Qua này (Mc 15,41). Trong số đó có ba phụ nữ được kể tên rõ ràng, đó là bà Maria Mácđala, bà Maria mẹ của hai ông Giacôbê và Giôxết, và bà Salômê (Mc 15,40.47; 16,1). Họ là những người đã chứng kiến Đức Giêsu chịu đóng đinh (Mc 15,40), và được mai táng (Mc 15,47). Họ sẽ là những người ra thăm mộ trước tiên khi ngày sabát kết thúc (Mc 16,1-2). Họ đi mua hương liệu vào khoảng 6 giờ chiều thứ bảy. Họ ra mộ vào lúc tảng sáng ngày thứ nhất trong tuần, nghĩa là sáng chúa nhật. Họ ra mộ để tỏ lòng tôn kính mến yêu vị Thầy đã khuất, đồng thời để xức xác Thầy.
- Theo Mc 15,45-46, một thành viên có thế giá của Thượng Hội đồng là ông Giôxếp thành Arimathê, đã hạ xác Đức Giêsu xuống khỏi thập giá, bọc xác Ngài bằng một tấm vải gai do ông mua, rồi đưa xác Ngài vào mộ đục trong đá. Sau cùng ông lấy phiến đá lấp cửa mộ. Có vẻ đây là một cuộc chôn táng vội vã, vì không thấy nói đến việc ông dùng hương liệu để xức xác Đức Giêsu. Vào chiều ngày sabát, ba phụ nữ đã mua hương liệu để xức xác Đức Giêsu, vì lòng quý trọng với Thầy. Hương liệu là hỗn hợp dầu thơm quý giá làm từ nhiều loại nhựa cây khác nhau. Người ta xức trên xác chết những hương liệu này trước khi quấn lại bằng băng vải. Hương liệu không có mục đích để ướp xác cho khỏi bị phân hủy theo kiểu người Ai-cập, nhưng chỉ để làm bớt mùi của xác chết phòng khi phải cải táng sau này.
- Các bà đã chứng kiến việc chôn táng Đức Giêsu trong mộ và biết cửa mộ được lấp bằng một tảng đá lớn (Mc 15,46-47). Chính vì thế khi ra thăm mộ, điều làm các bà bận tâm là ai sẽ giúp họ lăn tảng đá ấy ra (Mc 16,3). Người Do-thái mai táng người chết trong hang đá, hay trong ngôi mộ đục vào núi đá vôi. Họ tắm rửa thi hài, xức bằng hương liệu (Mc 16,1; Ga 12,7; 19,39), sau đó quấn thi hài bằng những băng vải (Ga 11,44; 20,5). Khi thân xác đã rã tan, người ta bỏ xương người chết vào hộp hài cốt.
- Chắc các bà sửng sốt, vì thấy tảng đá to che cửa mộ bị lăn sang một bên (Mc 16,3-4). Hẳn phải một người có sức mạnh mới lăn được, nhưng các bà không biết là ai. Người đó lăn với mục đích gì, các bà cũng không rõ. Các bà chỉ sợ thân xác của Thầy mình bị xâm phạm, chứ các bà không nghĩ đến chuyện Thầy được phục sinh.
- Khi vào mộ, các bà thấy một người thanh niên mặc áo trắng ngồi bên phải. Sự xuất hiện bất ngờ của người này trong ngôi mộ làm các bà hoảng hồn. Khi nhận ra đây là một thiên thần, chắc các bà còn sợ hơn. Trước đây ông Dacaria, Đức Mẹ và các mục đồng cũng đã sợ như vậy khi gặp thiên thần (Lc 1,12-13; 1,30; 2,9).
- Mác-cô 16,6 là một lời mặc khải quan trọng từ Thiên Chúa do thiên thần loan báo. Thiên thần báo cho các bà biết Đức Giêsu Nadarét, Đấng bị đóng đinh, nay đã trỗi dậy, nghĩa là được Thiên Chúa phục sinh. Thân xác của Ngài không còn nằm trong ngôi mộ này nữa. Thiên thần mời các bà nhìn vào chỗ đã đặt xác Ngài trước đây. Bây giờ chỉ là chỗ trống. Như thế thiên thần vừa loan báo tin mừng phục sinh, vừa chứng minh cho các bà thấy Đức Giêsu đã sống lại thật: nơi Ngài nằm, không còn xác Ngài ở đó nữa. Ngôi mộ bây giờ là ngôi mộ trống.
- Trong bữa Tiệc Ly, Đức Giêsu đã hứa sẽ đi đến Galilê trước các ông (Mc 14,28). Bây giờ, Ngài đang thực hiện lời hứa ấy (Mc 16,7). Thầy Giêsu phục sinh muốn hẹn gặp lại các môn đệ ở Galilê, nơi đầu tiên Thầy trò gặp nhau với nhiều kỷ niệm. Thầy muốn gặp họ dù cách đây mấy ngày, Phêrô đã chối Thầy (Mc 14,66-72) và các môn đệ khác đã bỏ trốn (Mc 14,50). Điều đặc biệt ở đây là vai trò của các phụ nữ. Đấng phục sinh, qua miệng vị thiên thần, đã yêu cầu các bà đi nhắc lại cho các môn đệ và ông Phêrô về cái hẹn quan trọng ấy. Đấng phục sinh đang chờ họ ở Galilê.
- Các bà đã ra mộ và gặp nhiều chuyện kinh khủng (tảng đá tự nhiên lăn ra, người thanh niên áo trắng, xác Thầy không còn nữa). Nếu họ kinh hãi khi chứng kiến những chuyện đó, thì cũng dễ hiểu. Tuy nhiên, nếu Tin Mừng Mác-cô kết thúc ở câu Mc 16,8 thì chúng ta sẽ cảm thấy chưng hửng, vì có nhiều câu hỏi được đặt ra: Khi nào các bà mới hết sợ? Khi hết sợ, các bà có đi báo cho các môn đệ về cái hẹn với Đức Giêsu ở Galilê không?
(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)